Ai bảo quan kinh thành có tiền có thịt review

                                    
                                          

Thể loại: 2S, nữ giả nam trang, thích lo chuyện bao đồng ==', nam là Tể tướng, thanh tâm quả dục, đấu đá trong triều đình, có chút buồn man mác, HE.

Ta đọc truyện này cũng gần được nửa năm rồi nên ta chỉ kể sơ về nội dung thôi.

Gia đình của nữ chính bị oan nên cả gia đình đều bị chém đầu nhưng nữ chính được nam chính xin tha cho. Lúc ấy, nam chính là phó chủ khảo thì phải? Nữ chính quyết tâm thi làm quan để lật lại bản án oan của gia đình. Lúc nữ chính đang làm một vị quan nhỏ bé thì nam chính đã là Tể tướng trải qua biết bao thăng trầm. May mắn cho nữ chính khi hàng xóm cách vách lại là Tể tướng :)) Nam chính vốn rất bực mình vì nữ chính cứ thích lo chuyện bao đồng nhưng anh cũng không tài nào ngoảnh mặt làm ngơ được. Điều này không liên quan gì đến tình yêu cả. Chỉ vì anh nhìn thấy bóng dáng của bản thân thời niên thiếu ở trên người của nữ chính. Cái thời mà bản thân anh vẫn chưa bị sự dơ bẩn của triều đình vấy bẩn. Bây giờ, anh cũng không còn là cậu nhóc chưa trải mùi đời của năm ấy nữa.

Còn cả chị (em) gái của nam chính nữa. Chị ấy là một nữ cường đúng nghĩa đấy :)) Gả cho một vị quan độc miệng lại lạnh lùng *cười điên cuồng* Nhưng phu quân của chị ấy rất sủng chị ấy. Nói chung là ta rất thích cặp phụ này.

Đánh giá: 8/10

P/S: Truyện này rất tàn nhẫn khi phơi bày sự thật về triều đình nên bạn nào vẫn còn là nàng công chúa/chàng hoàng tử trong lồng kính chưa biết điều gì về thế giới bên ngoài đừng nên đọc *hì hì*.

CẦN TUYỂN NGƯỜI EDIT HOẶC BETA

Ai bảo quan kinh thành có tiền có thịt review

Tác giả: Triệu Hi Chi

Xếp chữ: Cá Heo Mông Vịt

Thể loại: nữ cải trang nam, quan trường, HE

Số chương: 95 chương

Tiến độ: Chậm nhất 3 ngày/ chương

Giới thiệu:

Quan ở kinh thành có tiền có thịt? Đừng đùa, bổng lộc một năm là bốn mươi hai lượng chỉ đủ ăn.

Hoàng thượng khai ân cho thuê phòng giá rẻ, gọi là quán xá, một lượng một tháng, một năm là mười hai lượng bạc.

Vài đồng tiền dư cũng không có!

Hàng xóm có bổng lộc ba nghìn sáu trăm lượng một năm, bảo ta tranh thủ ăn chùa?

Nằm mơ nhé, hàng xóm là người thế nào, ta dám ăn chùa sao?

Kinh nghiệm xếp chữ chưa nhiều, mong mọi người thông cảm và tích cực góp ý nhé!

REVIEW CỦA TUYẾT NỮ – THÀNH VIÊN TÀNG THƯ VIỆN

Truyện hay, HE. Văn phong tốt, giọng văn nhẹ nhàng, đôi lúc man mác buồn. mỗi nhân vật trong truyện đều có cá tính và cuộc đời riêng. Trong một số truyện khác khi nhắc đến quan thì chỉ nói đến gian thần, trung thần, đoạt đích nhưng truyện này lại nói nhiều về đời làm quan và những bất đắc dĩ của họ. Như nam chính Thẩm Anh và một số nhân vật khác, họ bước vào con đường làm quan với nhiệt huyết tràn đầy nhưng rồi sau đó phải đối mặt với những sự thật tàn nhẫn của chốn quan trường để rồi tất cả nhiệt huyết bị ma dần theo thời gian, cuối cùng họ cũng chỉ như những cây thụ sum xuê bề ngoài nhưng rỗng ruột bên trong, không còn niềm tin, chỉ làm việc theo trách nhiệm của mình. Hay như vị Nguỵ đại nhân, cả đời nổi tiếng mạnh mẽ trong Hình bộ nhưng cuối cùng do cuốn vào bên Thái tử nên chịu tiếng xấu muôn đời. Cha nữ chính với y thuật cao minh nhưng do bị liên luỵ bởi hãm hại trong hậu cung và bị người bỏ đá xuống giếng nên bị xử tử.

Hầu như ta thích tất cả mọi nhân vật trong truyện, không có nhân vật nào là thật sự xấu.

Nữ chính Mạnh Cảnh Xuân, tên thật Mạnh Quán La do cha bị hại nên từ nhỏ nữ cải nam trang sống nương nhờ họ hàng cùng mẹ. Sau đó mẹ qua đời nàng lên kinh thành và đậu thám hoa. Nàng thi làm quan là vì muốn tìm hiểu về sự thật cái chết của cha mình. Nữ chính không thể nói là nữ cường, ko được tác giả YY nhưng nàng lại rất kiên cường, cố gắng, có trách nhiệm với công việc của mình và luôn lạc quan. Khi xử lý bất kỳ vụ án nào, nàng cũng hết sức, nghiêm túc, đi sớm về trễ, mất ăn mất ngủ, nàng luôn làm việc theo năng lực của mình chứ ko dựa dẫm, nhờ cậy bất cứ ai, mà những vụ án luôn không suôn sẻ và không phải lúc nào cũng như ý nhé, tác giả ko đi theo kiểu YY đâu. Nhưng không vì vậy mà con người nàng khô khan, nghiêm túc, hay là thanh lãnh, lạnh lùng như các nữ chính khác. Nàng rất bình thường, có lúc nàng thông minh đôi khi lại có vẻ ngốc hồ hồ đáng yêu. Nói chung thì ta thích nàng này. Nhưng phải nói là nàng này rất may mắn. Nếu trong một số truyện nữ giả nam trang khác, để nữ chính trở lại thân phận thật của mình và ở bên nam chính thì khó khăn thì nữ chính trong truyện này lại được tất cả người thân của nam chính hiểu cho, sau đó được nam chính và Đổng Tiêu Dật – người yêu cũng nữ cải nam trang làm quan của tân hoàng đế, lót đường để nữ chính có thể danh chính ngôn thuận làm quan và làm thê tử của nam chính.

Nam chính Thẩm Anh. Xuất thân gia đình thương nhân giàu có nhưng quyết chí học hành làm quan. Thời trẻ phản nghịch bỏ nhà đi thi và làm quan, suốt 11 năm ko trở về nhà và ko gửi thư. Anh là người phụ quan trong vụ án của cha nữ chính, thấy cảnh cha nữ chính bị xử bằng rượu độc, anh đã gặp nữ chính lúc nàng 8 tuổi và xin quan trên tha tội cho mẹ con nữ chính. Dù vậy, anh vẫn luôn bị ám ảnh bởi vụ án này dù sau này đã cư vị chức cao bởi nó làm anh thấy được sự thối rữa của triều đình và cảm thấy có lỗi với gia đình nữ chính. Lúc gặp lại nữ chính thì anh đã rất mệt mỏi, ko có niềm tin với triều đình nữa và anh cũng ko có dũng cảm trở về quê nhà. Thông qua nữ chính, có lẽ anh thấy được thời trẻ ngây ngô của mình nên anh có vẻ chú ý nàng và giúp đỡ nàng. Tình cảm hai người là lâu ngày sinh tình. Lúc đầu thì anh có vẻ lạnh lùng, ít nói nhưng sau này từ lúc gặp lại người thân của mình thì cảm xúc của anh ngày một nhiều hơn, có thể làm nũng với nữ chính.

Ta thích thể loại nữ cải nam trang và nam chính là quan như thế này nhưng gần đây chỉ lưu hành, trọng sinh báo thù, thịt văn… đọc đến đọc đi thấy nản luôn. Chính vì thế, đọc truyện này cảm thấy khá là thoả mãn. Cám ơn nàng LavSnow nhé!

 MỤC LỤC

Chương 1: Quỳnh Lâm Yến

Chương 2: Bốn Mươi Hai

Chương 3: Hàng xóm là tướng gia? Không phải ngại!

Chương 4: Giai nhân

Chương 5: Tiểu Mạnh đừng ngủ!

Chương 6: Không có căn cứ

Chương 7: Ai thay ai gặp xui

Chương 8: Đầu ngọn gió