Danh giá phim Triệu phú khu ổ chuột

May mắn một lá bùa hộ mệnh của tất cả mọi sự thành công theo suy nghĩ của phần đông chúng ta. Mà đã là bùa hộ mệnh thì đồng nghĩa với việc nó có một sức mạnh vô hình có thể thay đổi vận mệnh một người ngay cả khi người đó không cần phải hành động, “nó” đã sắp đặt sẵn mọi thứ và việc của chúng ta chỉ là theo đấy mà đi. Thế nhưng, những ai trường thành từ đôi bàn tay trắng mới biết được rằng may mắn không phải là vận mệnh bằng phẳng được sắp đặt mà là kết quả tất yếu của một quá trình lao động kiên trì bền bỉ.

Với Vikas Swarup may mắn là sự đánh đổi, là kết quả của quá trình lao động vất vả và của cả một quá trình trưởng thành của những đứa trẻ vốn ngây thơ trong khu ổ chuột. Hãy cùng ông vén màn những gì đã xảy ra đằng sau sự may mắn của Thomas, nhân vật chính trong tiểu thuyết Triệu phú khu ổ chuột, nhé!


Phần đầu câu chuyện diễn tả cảnh Thomas bị bắt giữ, bị nhục hình vì tội đã chiến thắng một chương trình trò chơi được hiểu nôm na tên chương trình là “Ai là tỷ phú”. May mắn đầy thương tâm này với Thomas là bình thường vì vốn dĩ những người nghèo như cậu không có tiếng nói trong xã hội và càng không thể nào đúng trong bất cứ tình huống nào. “Ngay chính tôi đây, lúc hai viên cảnh sát xông vào lều, cũng chẳng còn nghĩ đến nó nữa là. Khi mà toàn bộ sự tồn tại của bạn là “bất hợp pháp”, khi bạn sống bên bờ của sự túng quẫn trên một khu đất hoang nơi đô thị mà bạn phải chen lấn từng phân và đến cả đi ỉa cũng phải xếp hàng thì bắt bớ chắc chắn là chuyện không thể tránh khỏi. Bạn đã được luyện để tin rằng một ngày nào đó sẽ có một lệnh bắt người ghi tên bạn, rằng cuối cùng thế nào cũng có một chiếc xe jeep gắn đèn đỏ nhấp nháy tìm đến bạn.” Tác giả miêu tả sự may mắn này của Thomas như một chiếc vé đưa cậu đến gần hơn với cái chết. Vì sao ư? Chúng ta sẽ cùng cậu trải qua 13 câu hỏi và trả lời từng ẩn số của mỗi người.

Anh hãy cho biết tên của bộ phim bom tấn mà Armaan lần đầu tiên đóng cặp với Priya?

Chương đầu tiên tác giả khắc họa hình ảnh người bạn thân của Thomas,Salim, người đã dành trọn tình cảm cho Armaan một diễn viên xuất sắc trong làng giải trí lúc bấy giờ. Cậu ta hầu như dành trọn thời gian rãnh cùng Thomas xem đi xem lại bộ phim yêu thích do thần tượng mình thủ vai một người hung. Salim may mắn gặp được thần tượng mình, cậu mừng rỡ vô cùng và thêm nuôi ước mơ làm diễn viên để được cùng người hùng trong mơ của mình sánh vai trên sân khấu. Nhưng vô tình lần may mắn này lại vạch trần bộ mặt ô dâm của Armaan, tượng đài trong tim Salim sụp đỗ nhưng nó lại giúp cho Thomas trả lời được câu đầu tiên.

May mắn đầu tiên của Thomas là kết quả của sự kiên nhẫn với người bạn thuở ấu thơ khi lúc nào cũng đồng hành cùng nhau trải qua những vui buồn trong cuộc sống.

Dãy chữ cái nào trong những dãy chữ cái sau đây thường được khắc trên cây thánh giá?

Tác giả không tiếc lộ cho chúng ta biết Cha Mẹ thật sự của Thomas là ai mặc dù trong này tác giả kể lại rất chi tiết tuổi thơ của cậu. Đồng thời, cũng nói đến một linh mục đã có gia đình vì muốn giữ gìn tôn nghiêm của mình đã phải trải qua rất nhiều dằn vặt và hy sinh cả mạng sống. Người “Cha” này của Thomas cuối cùng đã vì đàn con của mình mà hy sinh bản thân. Còn cậu thì vì lòng biết ơn và kính trọng của mình đối với vị ân nhân này mà hoàn thành được câu thứ 2 trong sự ngỡ ngàng của rất nhiều người.

Hành tinh nào là hành tinh nhỏ nhất trong hệ mặt trời của chúng ta?

Thomas là người chưa từng được học hành đàng hoàng nên ai cũng nghĩ đây sẽ là một câu hỏi khó. Nhưng may mắn thay cậu được ở sát vách với nhà thiên văn học, có tài nhưng nát rượu và vũ phu. Cậu đã hành động trượng nghĩa để cứu giúp cuộc đời của Gudiya, cô con gái của nhà thiên văn, trước sự bạo hành của người bố. “Chị, đừng khóc nữa. Đây, hãy nắm lấy tay em,” tôi gọi. Và ai đó nắm chặt tay tôi. Tôi cảm thấy những ngón tay vuốt ve cánh tay tôi, khuỷu tay tôi, cổ tay tôi, như thể một người mù đang sờ mặt ai đó. Rồi những ngón tay ấy đan vào ngón tay tôi, và tôi cảm thấy một sự truyền sức mạnh, năng lượng, tình yêu, hay bạn muốn gọi là gì cũng được, thật kỳ diệu; đúng là vào lúc ấy tôi cảm thấy tôi với Gudiya trở thành một và tôi cảm nhận được nỗi đau của chị ấy như thể đó là nỗi đau của chính tôi vậy.”

Bằng cả sự yêu thương chân thành của một người em trai bé nhỏ, Thomas đã có được may mắn một lần nữa.

Surdas, thi sĩ mù, là người sùng kính vị thánh nào?

Nạn “chăn dắt trẻ em ăn xin” đội lớp mặt nạ đạo đức được tác giả phơi bày rõ ràng giữa xã hội mà những đứa trẻ lang thang, vô tội chính là nạn nhân. Chúng thậm chí còn chưa kịp mừng rỡ vì tin rằng sẽ được yêu thương dùm bọc, đã phải trải qua những đau đớn về thể xác và tinh thần khi bị biến thành công cụ kiếm tiền cho bọn chăn dắt.

Thomas đã rất may mắn khi kịp nhận ra những điều sẽ đến với mình và dũng cảm trốn thoát và trong quá trình kịp nhận ra sự thật, cậu vô tình tìm thấy đáp án của câu hỏi thứ tư này. May mắn, thật sự chưa bao giờ là điều dễ dàng có được.

Khi một chính phủ tuyên bố một nhà ngoại giao là persona non grata, thì điều đó có nghĩa là gì?

Tôi từng nghĩ mình có nên tán dương cho Thomas khi đọc hết chương này. Cậu ấy thật sự đã trưởng thành và lớn lên từng ngày. Cậu ấy cho chúng ta thấy một người nghèo nhưng không hèn, cuộc sống cậu vẫn ung dung, khó khăn vẫn không nản chí. Mỗi ngày trôi qua cậu như tự nhắc nhở mình phải là người tốt và làm tròn bổn phận của mình. Cậu ấy xứng đáng khi trả lời đúng câu thứ năm này, vì kiến thức này, cậu đã “mua” lấy bằng cả lòng trung thành và trách nhiệm của mình.

Ngày hôm sau, đại tá Taylor rời Delhi một mình trên một chuyến bay của hãng Qantas. Bà Taylor và hai đứa con sẽ đi sau. Tôi cũng sắp rời khỏi nhà Taylor. Với ba chiếc móc đeo chìa khóa, sáu cái áo phông, ba mươi cuốn tạp chí Địa lý Australia mà tôi sẽ bán cho một người mua đồng nát. Và 52.000 rupi. Những tờ bạc mới cứng.

Tôi tạm biệt gia đình Taylor. Roy xử sự như một kẻ quái gở. Từ khi bắt đầu dùng ma túy cậu ấy trở nên điên điên khùng khùng. Maggie thì quấn lấy James. Và tôi không cần phải lo lắng cho bà Taylor. Tôi tin rằng có ngài đại sứ ở bên, mọi chuyện với bà ấy sẽ ổn cả thôi. Còn tôi, tôi sẽ đi gặp Salim ở Mumbai. Đó sẽ là một điều tuyệt vời!

Thủ đô của Papua New Guinea là gì?

Thomas trở thành một người bồi bàn, thường xuyên tâm sự với khách để có thể bán được nhiều rượu và đồ dùng trong bar. Cậu tâm sự có lúc bằng sự cảm thông, lòng trắc ẩn, có lúc nó cũng chỉ là một phần công việc. Nhưng lúc nào, lương tâm cũng nhắc nhở về mức độ lợi dụng tâm sự của một người nào đó để trục lợi ở một ngưỡng nhất định. Con người, khi lâm vào cùng vẫn, túng thiếu và niềm khao khát sự giàu có lên tột đỉnh, họ sẵn sàng đánh đổi hoặc dẹp bỏ lương tâm vào một xó. Thomas cũng vậy, nhưng cậu có điểm dừng, cậu biết được thế nào là đủ. Và từ việc tâm sự với nhiều tầng lớp khác nhau khi họ tìm đến quán rượu để giải sầu đã giúp Thomas may mắn vượt qua câu hỏi thứ sáu một cách dễ dàng.

Thật vậy, may mắn đến khi chúng ta biết được vai trò mình là ai và mình cần thực hiện nó như thế nào cho thỏa đáng.

Ai đã phát minh ra súng lục?

Chương này chúng ta sẽ nhìn thấy rõ ràng tâm lý của một sát nhân bất đắc dĩ. Thomas giết người, nói đúng hơn là giết một tên cướp đáng chết. Cậu may mắn thoát chết nhưng mất hết tài sản và đã day dứt rất nhiều khi giết người, dù vài phút trước hắn có ý giết cậu. Cậu chạy trốn khỏi tàu như trốn tránh sự thật trước mắt và hồi tưởng về người bạn thân Salim và những ngày cùng nhau sống vui vè.

Những tưởng việc này sẽ khiến Thomas bị kết án nhưng may mắn thay nó lại là đáp án cho câu hỏi thứ bảy này. Khẩu súng tự vệ ngày nào đã trở thành một phần thưởng hiện hữu xứng đáng cho cậu. Với cậu, đây có lẽ mới là may mắn thật sự.

Phần thưởng cao quý nhất tôn vinh lòng dũng cảm dành cho các lực lượng vũ trang Ấn Độ là gì?

Trong quá trình lang thang tìm nơi sống khi nhảy khỏi tàu, Thomas nhớ về những ngày tháng hạnh phúc và bình yên bên cạnh Salim. Và vô tình cậu ta nhớ về câu chuyện mà một người cựu chiến binh đã kể, về một người lính anh dũng chiến đấu tới hơi thở cuối cùng. Mặc dù, chúng ta không thể nào là chứng nhân cho một sự việc trong quá khứ, nhưng lòng tin người sẽ giúp chúng ta có những kiến thức và trãi nghiệm tốt đẹp. Và hiển nhiên, may mắn lại mỉm cười với Thomas khi cậu đã như “nuốt từng lời” kể của người lính già nọ và trả lời chính xác cho câu hỏi thứ tám này.

Cầu thủ cricket nổi tiếng nhất của Ấn Độ Sachin Malvankar đã bao nhiêu lần đạt được một trăm điểm trong một trận đấu đối kháng?

Quay trở về thực tại, Thomas thật sự gặp lại Salim bằng xương bằng thịt và dược cậu bạn thân kể lại quá trình làm người giúp việc cho một tên giết thuê- người không bỏ lỡ bất cứ một trận đấu nào của các trận cricket. Và cũng một lần nữa may mắn về bên Thomas khi câu hỏi thứ chín rơi vào nội dung câu chuyện mà Salim đã kể cậu nghe. Thật chẳng quá khó khăn để các bạn đoán dược kết quả: Thomas đúng lần nữa.

Neelima Kumari, Nữ hoàng Phim Bi kịch, đã giành giải thưởng quốc gia vào năm nào?

Ở chương này, chúng ta sẽ thấy được sự tráo trở của người dẫn chương trình và những quy luật ngầm của một số trò chơi truyền hình mà ít ai biết đến. Điều đáng nói, bất chấp sự bất tuân thủ hợp đồng của tay dẫn chương trình chuyên nghiệp, bằng trải nghiệm thực tế cuộc sống giúp việc cho Nữ hoàng Phim Bi kịch, Neelima Kumari, Thomas đã trả lời chính xác câu vừa được thay đổi. Và đồng thời, tác giả cũng cũng phần nào mô tả thực tế cuộc sống của một ngôi sao sau ánh sang hào quang và bi kịch khi ngôi sao ấy vào lúc “hết thời”; đặc biệt của người từng là một Nữ hoàng trong làng giải trí.

Trong vở kịch nào của Shakespeare chúng ta thấy xuất hiện nhân vật Costard?

Sau khi nhảy khỏi tàu, Thomas bắt đầu lang thang ở một nơi hoàng toàn xa lạ. Tại đây, Thomas bắt đầu kiếm sống bằng khả năng học tập của mình, bằng vốn luyến gom góp được sau những năm tháng gian nan của tuổi ấu thơ. Đồng thời, cậu cũng tìm thấy được tình yêu chân chính của mình. Trong quá trình đấu tranh tìm kiếm cơ hội giữ lại Nita, cô người yêu làm nghề mại dâm của mình, Thomas đã cứu sống con trai của một nhà văn sau khi cậu bị chó dại cắn. Và cũng nhờ vậy, cậu vượt qua câu hỏi kế tiếp.

Ngoài ra, với tôi, đây còn là một chương đầy nước mắt khi chứng kiến bi kịch một gia đình. Người mẹ chỉ vì bảo vệ danh dự bản thân đã đánh duổi con mình ra khỏi nhà và khiến cho đứa con thơ dại của mình không có khả năng nói chuyện. Nếu ngoài kia có hàng trăm câu chuyện bi thương, những tình huống éo le khiến mẹ dứt ruột bỏ con thì ở đây, người mẹ này đến lúc con mình mất đi còn không đoái hoài đến. 

“Tôi đứng trên bậc cửa nhà bà ta, nước mắt giàn giụa. Tôi ít ra cũng còn đủ may mắn khi bị mẹ vứt bỏ từ lúc chào đời, nhưng Shankar tội nghiệp bị mẹ mình ném đi giữa đường đời và giờ bà ta từ chối không chịu nhấc một ngón tay lên để ngăn cái chết sắp xảy đến với cậu ấy.”

Bản sonata số 29 dành cho đàn piano của Beethoven, Opus 106, còn được biết đến dưới tên “Hammerklavier Sonata” được viết ở giọng nào?

Khi bạn cần một số tiền lớn để cứu rỗi người thương của mình, để thay dổi vận mệnh mình và cơ hội ấy đến ngay trong tầm tay, chỉ cần một sự lựa chọn giữa hai đáp án, bạn mới cảm nhận hết những cung bậc cảm xúc mà Thomas đã trải qua ở chương này. Hãy bước vào đôi giày của cậu ấy, để thấy rằng không có may mắn nào thật sực tồn tại nếu mình không tin rằng nó có tồn tại.

Trải qua toàn bộ câu hỏi của chương trình Ai là triệu phú Thomas đã lột tả hết bản chất của xã hội Ấn Độ lúc bấy giờ từ những người thấp hèn nhất tới tầng lớp cao quý nhất, từ những người bình thường nhất tới những người nổi tiếng nhất. Ai cũng có những giấc mơ, những hoài bão những mục tiêu riêng. Tất cả tạo nên một xã hội đầy màu sắc, tạo nên một bức tranh hiện thực đầy khắc nghiệt, bi ai trong một khu ổ chuột tồi tàn, hỗn tạp. Tại đây, người nghèo hèn không bao giờ đúng, không bao giờ có thể tạo được điều kỳ diệu và những người thực thi pháp luật bất chấp đạo lý đã tra tấn người vô cớ chỉ để bắt họ thay đổi sự thật. Ở một xã hội như vậy, may mắn có thật sự tồn tại? Và Thomas đã thật sự may mắn không khi mà tất cả mọi đáp án điều vô tình là những va vấp mưu sinh trong cuộc sống cùng quẫn mà cậu đã trải qua.

“Em tin vào may mắn nhiều như vậy sao?”

“May mắn có liên quan gì chứ? Đây, chị nhìn đồng xu mà xem.” Tôi lấy đồng xu từ trong túi áo khoác ra và đưa cho chị.

Chị nhìn đồng xu rồi tung nó lên. Sau đó lại tung nó lên lần nữa. “Nó... nó có cả hai mặt đều ngửa!”

“Đúng vậy. Nó là đồng xu may mắn của em. Nhưng như em đã nói, may mắn chẳng có liên quan gì hết.”

Thật vậy, may mắn chẳng liên quan gì hết, Thomas có được giải thưởng đó là do cậu đã không đầu hàng số phận, là do cậu có ý chí vươn lên thoát khỏi kiếp sống bần cùng. Cậu may mắn vì cậu tin vào bản thân, tin vào kết quả của sức lao động. Không dưới một lần cậu phải bắt đầu lại bằng hai bàn tay trắng nhưng câu chưa bao giờ bỏ cuộc, chưa bao giờ cuộc sống cho cậu được phép nghỉ ngơi khi giấc mơ của mình chưa được thực hiện.


Kết

Thật vậy, may mắn ở mỗi người đến từ nhiều tình huống khác nhau, có người trúng số, có người gặp được “quế nhân”, có người tìm thấy tài sản thất lạc ngày xưa…nhưng tin tôi đi, khi bạn gặp may mắn nghĩa là bạn đã trải qua một quá trình sống, học tập và làm việc hết mình. May mắn đến là thành quả lao động của bạn. Vậy nên, đừng ngồi đấy mà đợi chờ, hãy bước lên mỗi ngày, hãy kiên trì mỗi ngày, may mắn chắc chắn sẽ tìm tới bạn.

Review chi tiết bởi Vân Phụng – Bookademy

______________

Theo dõi fanpage của Bookademy để cập nhật các thông tin thú vị về sách tại link:

https://www.facebook.com/bookademy.vn

Đăng ký để trở thành CTV Bookademy tại link: https://goo.gl/forms/7pGl3eYeudJ3jXIE3