Kiếp nào ta cũng tìm thấy nhau tên tiếng Anh

“Linh hồn tựa như nước

Rơi xuống từ thiên đường

Lên trời như khói sương

Rồi trở về với đất

Chuỗi tuần hoàn bất tận.”

GOETHE

Ngay trước khi Ám ảnh từ kiếp trước, cuốn sách đầu tiên của tôi được xuất bản, tôi đã ghé thăm một hiệu sách tại địa phương và hỏi chủ cửa hiệu xem họ đã nhập hàng chưa. Chúng tôi cùng kiểm tra qua máy vi tính.

“Có bốn cuốn”, anh ta nói với tôi, “Anh muốn đặt mua một cuốn chứ?”

Tôi không chắc liệu cuốn sách có bán hết số lượng khiêm tốn mà nhà xuất bản đã in hay không. Dù sao một nhà tâm thần học có tiếng lại viết ra một cuốn sách thế này thì quả là lạ lùng. Cuốn sách mô tả câu chuyện có thật về một bệnh nhân trẻ tuổi cùng với những liệu pháp thôi miên về kiếp trước đã làm thay đổi cuộc đời của cả tôi lẫn cô ấy. Tuy vậy, tôi biết rằng bạn bè, hàng xóm, và tất nhiên là cả người thân của mình sẽ mua nhiều hơn bốn cuốn, dù cho cuốn sách không được bày bán ở bất cứ nơi nào khác trên cả nước.

“Phiền anh”, tôi nói với anh ta, “Bạn bè tôi, bệnh nhân của tôi và cả những người khác mà tôi biết sẽ tới đây tìm mua cuốn sách này. Anh có thể nhập nhiều hơn không?”

Tôi đã phải đích thân đứng ra đảm bảo cho một trăm cuốn sách mà anh ta miễn cưỡng đặt hàng.

Cú sốc lớn sau đó là cuốn sách đã bán chạy trên toàn thế giới với hơn hai triệu bản in và được dịch sang hơn hai mươi ngôn ngữ. Cuộc đời tôi đã có thêm một bước ngoặt khác thường.

Sau khi tốt nghiệp Đại học Columbia và hoàn thành chương trình đào tạo y khoa tại trường Y thuộc Đại học Yale, tôi cũng đã hoàn thành chương trình thực tập tại các bệnh viện thực hành trực thuộc Đại học New York và chương trình bác sĩ nội trú chuyên khoa tâm thần tại Đại học Yale. Sau đó, tôi trở thành giáo sư tại khoa Y của Đại học Pittsburgh và Đại học Miami.

Trong mười một năm sau đó, tôi giữ chức Trưởng khoa Tâm thần tại Trung tâm Y tế Mount Sinai ở Miami. Tôi đã viết rất nhiều chương sách và bài báo khoa học. Tôi đã ở đỉnh cao của sự nghiệp học thuật.

Thế rồi, Catherine, bệnh nhân trẻ được tôi mô tả trong cuốn sách đầu tiên của mình, tìm đến văn phòng của tôi ở Mount Sinai. Những ký ức chi tiết của cô về tiền kiếp, mà ban đầu tôi đã không tin, và khả năng truyền tải những thông điệp huyền bí của cô trong trạng thái bị thôi miên, đã đảo lộn hoàn toàn cuộc đời tôi. Tôi không còn nhìn nhận thế giới theo cách trước đây được nữa.

Sau Catherine, có thêm nhiều bệnh nhân đến với tôi để điều trị theo liệu pháp hồi quy tiền kiếp. Những người không có phản ứng với các phương pháp điều trị y học cổ truyền và các liệu pháp tâm lý, giờ đã được chữa khỏi.

Through Time into Healing (Đi qua thời gian để chữa lành), cuốn sách thứ hai của tôi, mô tả những gì tôi đã học được về tiềm năng chữa bệnh của liệu pháp hồi quy tiền kiếp. Trong cuốn sách đều là những câu chuyện người thật việc thật.

Nhưng câu chuyện hấp dẫn nhất lại nằm trong cuốn Kiếp nào ta cũng tìm thấy nhau, cuốn sách thứ ba của tôi. Cuốn sách này nói về những linh hồn tri kỷ, những người có mối liên kết vĩnh viễn với nhau bằng tình yêu thương, luôn gặp lại nhau hết lần này đến lần khác, qua hết kiếp này tới kiếp khác. Chúng ta sẽ tìm thấy và nhận ra tri kỷ của mình như thế nào, rồi đưa ra những quyết định làm thay đổi cuộc sống của chính mình ra sao là những khoảnh khắc quan trọng và xúc động nhất trong cuộc đời mỗi người.

Định mệnh sẽ dẫn lối cho những linh hồn tri kỷ hội ngộ. Chúng ta sẽ gặp họ. Nhưng quyết định làm gì sau đó lại là quyền tự do lựa chọn của mỗi người. Một lựa chọn sai lầm hoặc một cơ hội bị bỏ lỡ có thể dẫn đến nỗi cô đơn và thống khổ tột cùng. Và một lựa chọn đúng đắn, một cơ hội được nắm bắt có thể mang lại niềm hạnh phúc sâu sắc.

Elizabeth, một phụ nữ xinh đẹp đến từ vùng Trung Tây Hoa Kỳ, đã tìm đến tôi để điều trị vì những đau khổ cực độ sau cái chết của mẹ mình. Cô cũng gặp nhiều vấn đề trong chuyện tình cảm khi luôn đâm đầu vào các mối quan hệ tệ hại với những tay bạc nhược và những gã vũ phu. Cô chưa bao giờ tìm được tình yêu đích thực trong mối quan hệ với nam giới.

Chúng tôi bắt đầu cuộc hành trình trở lại những khoảng thời gian xa xôi, và nhận được kết quả đáng kinh ngạc.

Trong khi Elizabeth trải qua đợt trị liệu hồi quy, tôi cũng điều trị cho Pedro, một người đàn ông Mexico đáng mến đang chìm trong đau khổ. Anh trai của Pedro vừa mới qua đời trong một tai nạn thảm khốc. Ngoài ra, những vấn đề với người mẹ và bí mật thời thơ ấu dường như đều đang chống lại anh.

Pedro bị đè nén trong nỗi thất vọng và sự hoài nghi mà chẳng có một ai để chia sẻ những rắc rối của mình. Anh cũng đã bắt đầu quay trở lại thời xa xưa để tìm kiếm các giải pháp và chữa lành những vết thương lòng.

Mặc dù được điều trị trong cùng một khoảng thời gian nhưng Elizabeth và Pedro chưa từng gặp mặt vì họ được đặt lịch khám vào những ngày khác nhau trong tuần.

Suốt mười lăm năm qua, tôi thường xuyên trị liệu cho các cặp vợ chồng và người trong cùng một gia đình, họ đã nhìn thấy người bạn đời hiện tại và những người mình yêu thương trong các kiếp trước. Đôi khi có những cặp vợ chồng hồi quy đồng thời và lần đầu tiên họ thấy mình tương tác với nhau trong cùng một kiếp trước. Những phát hiện này thường khiến họ choáng váng. Họ chưa từng trải nghiệm bất cứ điều gì tương tự như vậy. Họ nín lặng trước những cảnh tượng dần được mở ra trong văn phòng điều trị của tôi. Sau khi đã thoát khỏi trạng thái thư giãn và thôi miên, họ mới biết rằng mình đang chứng kiến những cảnh tượng giống nhau, cảm nhận những cảm xúc giống nhau. Cũng chỉ đến khi đó tôi mới nhận thức được mối liên hệ trong quá khứ của họ.

Nhưng với Elizabeth và Pedro, mọi thứ lại đảo ngược. Cuộc sống và những kiếp sống của họ được mở ra một cách độc lập trong văn phòng của tôi. Họ không quen biết nhau, chưa từng gặp nhau. Họ đến từ những quốc gia và nền văn hoá khác nhau. Ngay cả tôi, dù gặp riêng từng người và không có lý do gì để hoài nghi về một mối liên kết giữa hai người, cũng không hề có một sự liên hệ nào. Thế nhưng, họ dường như mô tả lại cùng một kiếp sống trong quá khứ với những chỉ tiết và cảm xúc giống nhau đến kinh ngạc. Có lẽ nào họ đã từng yêu nhau và để lạc mất nhau qua các kiếp sống? Ban đầu, không ai trong chúng tôi nhận thức được rằng một câu chuyện kịch tính và hấp dẫn đang dần được mở ra trong văn phòng vốn dĩ luôn trầm lắng của tôi.

Tôi là người đầu tiên khám phá ra mối liên hệ giữa hai người. Nhưng rồi sao? Tôi có nên nói với họ không? Lỡ tôi sai thì sao? Chưa kể nguyên tắc bảo mật thông tin giữa bác sĩ và bệnh nhân nữa? Rồi mối quan hệ hiện tại của họ sẽ thế nào? Đây có phải là can thiệp vào vận mệnh không? Và sẽ ra sao nếu một mối liên hệ trong kiếp sống hiện tại không nằm trong kế hoạch của họ hoặc thậm chí không có lợi cho họ? Liệu một mối quan hệ thất bại nữa có phá hỏng những lợi ích của việc điều trị cũng như niềm tin của họ dành cho tôi không? Trong suốt những năm học y và làm bác sĩ nội trú khoa Tâm thần tại trường Y thuộc Đại học Yale, tôi đã thấm nhuần tư tưởng là không bao giờ được gây tổn hại cho bệnh nhân. Khi còn ngờ vực thì không được làm điều gì có thể gây hại. Cả Elizabeth và Pedro đều đang có những chuyển biến tích cực. Phải chăng tôi nên để nguyên mọi chuyện như vậy?

Pedro đã hoàn thành đợt trị liệu và sẽ sớm rời khỏi đất nước này. Tôi cân nhanh chóng đưa ra quyết định.

Không phải tất cả các buổi điều trị của họ, đặc biệt là của Elizabeth, đều được đưa vào trong cuốn sách này, vì một số buổi không liên quan đến câu chuyện giữa hai người họ. Một số buổi thì hoàn toàn là liệu pháp tâm lý truyền thống và không bao gồm thôi miên hoặc hồi quy.

Những gì tôi viết sau đây được ghi lại từ hồ sơ bệnh án, băng thu âm và trí nhớ. Chỉ có tên và một vài chi tiết nhỏ được thay đổi để giữ tính bảo mật. Đây là câu chuyện về vận mệnh và hy vọng. Đây là câu chuyện xảy ra âm thầm mỗi ngày.

Ngày này năm đó, đã có người lắng nghe.