Nhất tiếu khuynh thành Nhị tiếu khuynh tâm là gì

Từ điển phổ thông

1. nghiêng 2. đè úp

3. dốc hết

Từ điển trích dẫn

1. (Động) Nghiêng về một bên, xu hướng. ◎Như: “khuynh nhĩ nhi thính” 傾耳而聽 nghiêng tai mà nghe, “hướng hữu khuynh” 向右傾 thiên về phía hữu. 2. (Động) Nghiêng đổ, sụp đổ. ◎Như: “khuynh trụy” 傾墜 sụp đổ. 3. (Động) Dốc ra. ◎Như: “khuynh nang” 傾囊 dốc túi, “khuynh tửu” 傾酒 dốc rượu. 4. (Động) Bội phục, ngưỡng mộ. ◎Như: “khuynh đảo” 傾倒 kính phục vô cùng, “khuynh tâm” 傾心 xiêu lòng; bội phục; tận tâm. 5. (Động) Làm cho nghiêng ngửa, áp đảo, thắng hơn. ◎Như: “khuynh quốc khuynh thành” 傾國傾城 làm mất nước nghiêng đổ thành trì. ◇Sử Kí 史記: “Dục dĩ khuynh Ngụy Kì chư tướng tướng” 欲以傾魏其諸將相 (Vũ An Hầu truyện 武安侯傳) Muốn để áp đảo các tướng văn tướng võ theo phe Ngụy Kì. ◇Nguyễn Du 阮攸: “Uổng giao thiên cổ tội khuynh thành” 枉敎千古罪傾城 (Dương Phi cố lí 楊妃故里) Để nghìn năm đổ oan cho (người đẹp) tội nghiêng thành. 6. (Động) Cạnh tranh, tranh giành. ◎Như: “dĩ lợi tương khuynh” 以利相傾 lấy lợi cạnh tranh.

7. (Động) Bị nguy ngập. ◇Tuân Tử 荀子: “Tề nhất thiên hạ nhi mạc năng khuynh” 齊一天下而莫能傾 (Nho hiệu 儒效) Ngang với thiên hạ nên không bị nguy.

Từ điển Thiều Chửu

① Nghiêng, như khuynh nhĩ nhi thính 傾耳而聽 nghiêng tai mà nghe. ② Nghiêng đổ, con gái đẹp gọi là khuynh thành 傾城 nghĩa là cái đẹp có thể làm nghiêng nước đổ thành vậy. ③ Ðè úp, như khuynh hãm 傾陷 dùng mưu kế hại người cũng như dùng vật gì để úp chết người vậy. ④ Dốc hết, như khuynh nang 傾囊 dốc túi.

⑤ Kính phục người hết sức cũng gọi là khuynh đảo 傾倒 nghĩa là kính phục quá không còn dấu diếm gì trong lòng.

Từ điển Trần Văn Chánh

① Nghiêng: 傾耳而聽 Nghiêng tai mà nghe; 身子向前傾着 Nghiêng mình về phía trước; ② Khuynh: 左傾 Tả khuynh; 右傾 Hữu khuynh; ③ Đổ, dốc, làm đổ, nghiêng đổ: 大廈將傾 Toà nhà sắp đổ; 傾全力 Dốc toàn lực; 傾城 Làm nghiêng đổ thành trì; 傾囊 Dốc túi;

④ Khâm phục, thán phục.【傾心】khuynh tâm [qing xin] a. Say mê, khâm phục, bội phục trong lòng; b. Chân thành: 傾心交談 Chân thành tâm sự với nhau.

Từ điển Nguyễn Quốc Hùng

Nghiêng đi — Đổ ngã — Kính phục. Bài ca của Lí Diên Niên: Nhất cố khuynh nhân thành, tái cố khuynh nhân quốc 一顧倾人城, 再顧倾人國 Nghoảnh lại một cái xiêu thành, ngoảnh lại cái nữa đổ nước. Nghĩa là tả cái vẻ đẹp tuyệt thế của người đàn bà làm cho người ta mê mệt đến nỗi mất thành mất nước. » Một hai nghiêng nước nghiêng thành. Sắc đành đòi một tài đành hoạ hai « ( Kiều ) — Nhất tiếu khuynh nhân thành, tái tiếu khuynh nhân quốc 一笑倾人城, 再笑倾人國 Một cười làm nghiêng thành, hai cười làm nghiêng nước. Nói về sắc đẹp, chỉ một vài cái cười cũng đủ làm nghiêng đổ thành quách quốc gia của người ta. » Vốn mang cái bệnh Trương Sinh. Gặp người nghiêng nước nghiêng thành biết sao « ( Bích câu kì ngộ ).

Từ ghép 14

© 2001-2022

Màu giao diện

Luôn sáng Luôn tối Tự động: theo trình duyệt Tự động: theo thời gian ngày/đêm

Trang Chủ

Chương 6: Nhất tiếu khuynh thành, nhị tiếu khuynh tâm

Lãnh Huyết Thiên Tài

Chương 6: Nhất tiếu khuynh thành, nhị tiếu khuynh tâm

Diệp Kỳ Như

02/10/2015

Năm năm sauSâu trong Ma Cốc lâm, nơi mà không ai nghĩ đặt chân tới, nơi mặt trời nhẹ chiếu ánh sáng nhu hòa xuống xuất hiện cảnh tượng động lòng cả đời khó quên.Chỉ thấy nữ tử một thân bạch y tao nhã thoát tục mà toát ra hơi thở băng lãnh cùng cường đại, đang vũ. Điệu vũ lụa nhẹ nhàng như nước chảy, uyển chuyển như gió lay động thật sâu tâm can người nhìn.Nàng lẳng lặng đứng đó, không cần làm gì cũng khiến người khác điên đảo. Bỗng nàng quay đầu, dung nhan băng sơn ngàn năm khẽ câu môi vẽ ra nụ cười yếu ớt đoạt hồn chúng sinh, rất nhanh biến mất.Cái gì gọi nhất tiếu khuynh thành nhị tiếu khuynh tâm chính hẳn là nói nụ cười của băng sơn mĩ nhân này đi.Một đôi mày lá liễu thanh mảnh, cái mũi cao thon nhỏ, bờ môi ướt át kiều diễm khiến người ta nhịn không được muốn cắn. Làn da trắng nõn mịn màng như bạch ngọc mát lạnh.Đặc biệt nhất là đôi mắt. Một đôi thủy mâu xám bạc toát ra hơi thở lạnh lẽo nhưng trầm lặng và yên tĩnh như mặt hồ thu. Sóng mắt lưu chuyển động lòng người, tựa hồ không xem thiên hạ vào mắt.Nữ tử thanh nhã tựa tuyết liên, đạm mạc, trong trẻo chầm chậm bước về phía lều nhỏ dựng không xa.-Chủ nhân, người liền nghỉ ngơi- Trong lều, một nữ tử đáng yêu hai má phúng phích, đôi môi phấn nộn tươi cười ngọt ngào.-Trà - Môi đẹp hé mở, thanh âm lạnh băng làm nhiệt độ xung quanh cơ hồ muốn giảm tới âm.-Vâng - Tiểu nữ tử chừng 12 tuổi, không những không sợ mà còn vô tư đáp.

Tiểu Song Bình, điểm tâm- Thiên Cuồng từ ngoài bước vào, ngồi cạnh Ngân Giai. Vâng, nữ tử hồng nhan họa thủy kia là Ngân Giai nhà ta- Đến đâu rồi?- Sau chuyến đi do thám nguy hiểm, lời đầu tiên của Ngân Giai cũng chỉ có thế- Hoàng thượng hoàn toàn tin đệ. Thái tử Mạc Thiên Kì, sẽ sớm biến mất- Giọng điệu mang theo chút yêu thương hoài niệm chỉ dành riêng cho nàng- Ta muốn, là diệt quốc- Ngân Giai bình thản nhấp trà như vừa nói trưa nay ngươi ăn gì- Sẽ trong thời gian sớm nhất hoàn thành- Thiên Cuồng gật đầuNgân Giai đáy mắt một mảnh thù hận. Gia tộc khiến nàng mất cha nương, quốc gia chứa gia tộc ấy cũng nên diệt đi thôi.Năm năm, nàng cho Thiên Cuồng năm năm để bồi dưỡng thế lực, dùng danh hiệu Nhiếp Chính Vương bí ẩn trợ giúp vua Phong Tuyết quốc, khi nó mới chỉ bảy tuổi.Bằng tuổi nó, chính là an an ổn ổn hưởng thụ cuộc sống được cưng chiều, nàng thế nhưng khiến nó thành thục quá sớm, sau này nó sẽ không có tuổi thơ êm đẹp mà nhớ vềBất quá, Cuồng nhi, đệ có hận tỷ không? Cho dù đệ hận tỷ, thì tỷ cũng chỉ đau lòng một chút thôi, phải không? Nhưng sao tâm tỷ co rút như thế này?Cuồng nhi, đừng hận tỷ, được không? Tỷ quá lãnh tình, chỉ là để bảo vệ đệ thôi. Sau này trả xong thù hai tỷ đệ ta lại hảo hảo hạnh phúc được không?Cho tới cuối cùng, tỷ là thế nào trong lòng đệ, còn là tỷ tỷ ôn nhu hay ác ma mất rồi?Cuồng nhi, nhớ, tỷ có như thế nào cũng mãi yêu thương đệ, chỉ là yêu thương này có ngày sẽ hại chết đệ.

Thà tỷ độc ác chứ không muốn thành điểm yếu cho đệ, nhìn đệ bị thương. Đệ hiểu cho tỷ không?Xin lỗi đệ, Cuồng nhiNgân Giai cúi đầu, đáy mắt là mảnh đau thương cùng bất đắc dĩ. Những tâm sự này, Thiên Cuồng không hề hay biết. Nếu biết, hẳn là sẽ sung sướng phát khóc đi.Nhưng trên đời không có chữ nếu, và Thiên Cuồng phải cho đến rất lâu sau mới biết. Nhưng dù không biết, thì người đệ đệ ngốc này vẫn im lặng mà mong tỷ tỷ trở về ôn nhu, ước mơ thuần khiết nhất trong đời nó.Chỉ là, người tính không bằng trời tính. Đợt ra đi này, Lão Thiên đã định đem tâm Ngân Giai một lần lại một lần xé nátHoàng cung Nguyệt Thiên- một trong tam đại cường quốc- Thái tử, đã tra được hành tung của nàng- Ám vệ không tiếng động xuất hiện trong cung thái tửNam tử ngồi trên ghế, một thân lam y tao nhã mà anh khí, dung nhan tuấn mĩ nhưng là nở nụ cười ôn hòa mang tới hảo cảm khó quên.Khẽ gật đầu, môi cười nhưng ý cười không chạm tới đáy mắt. Hắn cần lực lượng này, cho nên phải thu phục chủ nhân chân chính đã.Lợi dụng một quân cờ, đáng sợ nhất là yêu quân cờ đó! Sau này, hối tiếc cũng muộn màng, đem chính mình vạn kiếp bất phục mà người yêu cũng tâm đóng hàn băng.

Ái tình, hai chữ tưởng giản đơn mà khó thoát!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

Lãnh Huyết Thiên Tài

Năm năm sauSâu trong Ma Cốc lâm, nơi mà không ai nghĩ đặt chân tới, nơi mặt trời nhẹ chiếu ánh sáng nhu hòa xuống xuất hiện cảnh tượng động lòng cả đời khó quên.Chỉ thấy nữ tử một thân bạch y tao nhã thoát tục mà toát ra hơi thở băng lãnh cùng cường đại, đang vũ. Điệu vũ lụa nhẹ nhàng như nước chảy, uyển chuyển như gió lay động thật sâu tâm can người nhìn.Nàng lẳng lặng đứng đó, không cần làm gì cũng khiến người khác điên đảo. Bỗng nàng quay đầu, dung nhan băng sơn ngàn năm khẽ câu môi vẽ ra nụ cười yếu ớt đoạt hồn chúng sinh, rất nhanh biến mất.Cái gì gọi nhất tiếu khuynh thành nhị tiếu khuynh tâm chính hẳn là nói nụ cười của băng sơn mĩ nhân này đi.Một đôi mày lá liễu thanh mảnh, cái mũi cao thon nhỏ, bờ môi ướt át kiều diễm khiến người ta nhịn không được muốn cắn. Làn da trắng nõn mịn màng như bạch ngọc mát lạnh.Đặc biệt nhất là đôi mắt. Một đôi thủy mâu xám bạc toát ra hơi thở lạnh lẽo nhưng trầm lặng và yên tĩnh như mặt hồ thu. Sóng mắt lưu chuyển động lòng người, tựa hồ không xem thiên hạ vào mắt.Nữ tử thanh nhã tựa tuyết liên, đạm mạc, trong trẻo chầm chậm bước về phía lều nhỏ dựng không xa.-Chủ nhân, người liền nghỉ ngơi- Trong lều, một nữ tử đáng yêu hai má phúng phích, đôi môi phấn nộn tươi cười ngọt ngào.-Trà - Môi đẹp hé mở, thanh âm lạnh băng làm nhiệt độ xung quanh cơ hồ muốn giảm tới âm.-Vâng - Tiểu nữ tử chừng 12 tuổi, không những không sợ mà còn vô tư đáp.Tiểu Song Bình, điểm tâm- Thiên Cuồng từ ngoài bước vào, ngồi cạnh Ngân Giai. Vâng, nữ tử hồng nhan họa thủy kia là Ngân Giai nhà ta- Đến đâu rồi?- Sau chuyến đi do thám nguy hiểm, lời đầu tiên của Ngân Giai cũng chỉ có thế- Hoàng thượng hoàn toàn tin đệ. Thái tử Mạc Thiên Kì, sẽ sớm biến mất- Giọng điệu mang theo chút yêu thương hoài niệm chỉ dành riêng cho nàng- Ta muốn, là diệt quốc- Ngân Giai bình thản nhấp trà như vừa nói trưa nay ngươi ăn gì- Sẽ trong thời gian sớm nhất hoàn thành- Thiên Cuồng gật đầuNgân Giai đáy mắt một mảnh thù hận. Gia tộc khiến nàng mất cha nương, quốc gia chứa gia tộc ấy cũng nên diệt đi thôi.Năm năm, nàng cho Thiên Cuồng năm năm để bồi dưỡng thế lực, dùng danh hiệu Nhiếp Chính Vương bí ẩn trợ giúp vua Phong Tuyết quốc, khi nó mới chỉ bảy tuổi.Bằng tuổi nó, chính là an an ổn ổn hưởng thụ cuộc sống được cưng chiều, nàng thế nhưng khiến nó thành thục quá sớm, sau này nó sẽ không có tuổi thơ êm đẹp mà nhớ vềBất quá, Cuồng nhi, đệ có hận tỷ không? Cho dù đệ hận tỷ, thì tỷ cũng chỉ đau lòng một chút thôi, phải không? Nhưng sao tâm tỷ co rút như thế này?Cuồng nhi, đừng hận tỷ, được không? Tỷ quá lãnh tình, chỉ là để bảo vệ đệ thôi. Sau này trả xong thù hai tỷ đệ ta lại hảo hảo hạnh phúc được không?Cho tới cuối cùng, tỷ là thế nào trong lòng đệ, còn là tỷ tỷ ôn nhu hay ác ma mất rồi?Cuồng nhi, nhớ, tỷ có như thế nào cũng mãi yêu thương đệ, chỉ là yêu thương này có ngày sẽ hại chết đệ.Thà tỷ độc ác chứ không muốn thành điểm yếu cho đệ, nhìn đệ bị thương. Đệ hiểu cho tỷ không?Xin lỗi đệ, Cuồng nhiNgân Giai cúi đầu, đáy mắt là mảnh đau thương cùng bất đắc dĩ. Những tâm sự này, Thiên Cuồng không hề hay biết. Nếu biết, hẳn là sẽ sung sướng phát khóc đi.Nhưng trên đời không có chữ nếu, và Thiên Cuồng phải cho đến rất lâu sau mới biết. Nhưng dù không biết, thì người đệ đệ ngốc này vẫn im lặng mà mong tỷ tỷ trở về ôn nhu, ước mơ thuần khiết nhất trong đời nó.Chỉ là, người tính không bằng trời tính. Đợt ra đi này, Lão Thiên đã định đem tâm Ngân Giai một lần lại một lần xé nátHoàng cung Nguyệt Thiên- một trong tam đại cường quốc- Thái tử, đã tra được hành tung của nàng- Ám vệ không tiếng động xuất hiện trong cung thái tửNam tử ngồi trên ghế, một thân lam y tao nhã mà anh khí, dung nhan tuấn mĩ nhưng là nở nụ cười ôn hòa mang tới hảo cảm khó quên.Khẽ gật đầu, môi cười nhưng ý cười không chạm tới đáy mắt. Hắn cần lực lượng này, cho nên phải thu phục chủ nhân chân chính đã.Lợi dụng một quân cờ, đáng sợ nhất là yêu quân cờ đó! Sau này, hối tiếc cũng muộn màng, đem chính mình vạn kiếp bất phục mà người yêu cũng tâm đóng hàn băng.

Ái tình, hai chữ tưởng giản đơn mà khó thoát!

Video liên quan

Chủ đề