Hãy tả cha hoặc mẹ lúc em mắc lỗi

Đề bài: Hãy miêu tả hình ảnh mẹ hoặc cha lúc em mắc lỗi. (Đây là đề 2 trong bài viết số 6 văn 6 với lựa chọn là: lúc em mắc lỗi)

Mỗi chúng ta không có ai sinh ra đã hoàn hảo đến mức tuyệt đối. Trong hành trình trưởng thành của mình, vô tình hay cố ý, chúng ta mắc phải những lỗi lầm. Những lỗi lầm ấy đôi khi lại làm tổn thương tới những người xung quanh. Em đã từng như thế. Cho đến hôm nay, hình ảnh mẹ khi em mắc lỗi vẫn in sâu trong tâm trí em.

Em may mắn được sinh ra và lớn lên trong vòng tay yêu thương của cha mẹ. Cha thường bận việc ở những miền đất xa xôi nên mẹ luôn quan tâm, chăm sóc em hết mực. Từ ngày cắp sách tới trường, em luôn cố gắng đạt danh hiệu học sinh giỏi toàn diện. Mẹ và cha lúc nào cũng tự hào và tạo điều kiện tốt nhất cho em. Niềm tin của mẹ đặt trọn vẹn ở em, mẹ thậm chí không khắt khe thời gian học tập ở nhà với em.

Năm em học lớp 5, câu chuyện ấy đã xảy ra. Em mải chơi, lơ là việc học tập. Để rồi lần kiểm tra cuối kỳ 1, em bàng hoàng nhận bài kiểm tra điểm thấp. Trên trang giấy trắng, trong ô vuông điểm và lời phê ngay ngắn, con số 3 và dòng chữ “Lười học bài, kiến thức mơ hồ” đỏ chót chói mắt. Nỗi thất vọng và lo lắng bủa vây lấy em. Trống tan trường đã điểm mà em vẫn thẫn thờ ngồi trong lớp. Em suy nghĩ biết nói như thế nào với mẹ. Cả con đường về nhà quen thuộc cũng trở nên đáng sợ với em hơn bao giờ hết. Cuối cùng, em quyết định nói dối, em sẽ giấu kĩ bài kiểm tra này, mẹ chắc chắn sẽ không biết.

Cánh cổng gỗ đã hiện ra trước mắt. Giọng nói ấm áp của mẹ vang lên, ân cần hỏi em đi học về có mệt không. Mẹ pha cho em một cốc nước mát, nụ cười vẫn nở trên môi, mẹ hỏi: “Bài kiểm tra cuối kỳ con làm tốt chứ? Có áp lực quá không?” Em giật mình, không dám nhìn thẳng vào ánh mắt chờ mong của mẹ, em khẽ đáp: “Dạ, cũng ổn ạ” rồi lấy cớ vào phòng làm bài tập. Em đem bài kiểm tra kẹp vào quyển nhật kí, giấu tận trên tầng cao nhất của giá sách.

Nhưng “cái kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra”, em bị mẹ phát hiện. Một tuần trôi qua êm đẹp vì bài điểm kém đã giấu kín. Cho tới một hôm, em đi học về mà không thấy bóng dáng quen thuộc của mẹ ngoài phòng khách. Em rảo bước về phòng cất cặp sách. Qua khe cửa nhỏ, hình ảnh trong phòng làm em dừng hẳn lại. Giá sách bị đổ, sách vở nằm la liệt dưới đất, và trong đống lộn xộn đó, bài kiểm tra ở ngay dưới chân mẹ em. Mẹ cầm nó lên, em thấy khuôn mặt mẹ ngạc nhiên, bất ngờ rồi buồn bã vô tận. Hàng mi dài cụp xuống che đi đôi mắt đã ươn ướt lệ. Đôi tay gầy guộc của mẹ run lên nhè nhẹ. Lòng em dường như thắt chặt lại. Em khẽ gọi: “Mẹ”. Mẹ chầm chậm quay đầu nhìn em. Vội vàng lau đi những giọt nước mắt, giọng nói trong trẻo, ấm áp thường ngày chợt nghèn nghẹn, khàn khàn: “Con về rồi à. Rửa tay rồi ăn cơm thôi.” Mẹ nhanh tay gấp bài kiểm tra kia vào chỗ cũ, xếp lại sách đổ xuống cho tôi. Em cứ đứng như trời trồng ngoài cửa, lòng ngập tràn nỗi ân hận. Mẹ không đánh mắng mà im lặng, thể hiện nỗi buồn đó là rất lớn.

Bữa cơm yên lặng trôi qua, em cúi đầu, len lén nhìn vành mắt đỏ hoe của mẹ. Cả ngày hôm ấy, mẹ không nói thêm lời nào nữa. Em đắn đo mãi, quyết định xin lỗi mẹ. Em đứng bên giường khi mẹ đi nằm nghỉ, giọng lí nhí: “Con xin lỗi mẹ, con không nên học hành sa sút còn giấu mẹ. Con sẽ không bao giờ tái phạm nữa, mẹ đừng buồn mẹ nhé.” Em dứt lời rồi òa lên khóc. Mẹ hoảng hốt ôm lấy em, mẹ cũng khóc: “Con biết lỗi là tốt rồi. Đừng giấu mẹ, con phải tin tưởng cha mẹ. Dù có bị điểm kém, con nói ra mẹ mới biết và cùng con cố gắng. Con dù thế nào cũng là con của mẹ”. Giọng nói thân thương của mẹ vỗ về trái tim em, truyền cho em sức mạnh để kiên cường hơn. Mẹ con em cứ ôm nhau như vậy, lòng em nhẹ nhõm đi trông thấy.

Thời gian trôi đi, lỗi lầm ngày đó em đã sửa đổi. Song hình ảnh cảm động của mẹ vẫn luôn hiện diện nhắc nhở em phải sống cho xứng đáng. Mẹ là niềm hạnh phúc, là ánh mắt trời soi sáng cuộc đời em. Người mẹ nào trên thế gian này cũng vĩ đại, hãy trân trọng và yêu thương mẹ của mình.

  • Hãy tả cha hoặc mẹ lúc em mắc lỗi
    Siêu sale 12-12 Shopee

Đề bài: Tả hình ảnh cha mẹ khi em mắc lỗi

Bài văn mẫu

Quảng cáo

Tôi là một đứa trẻ vốn rất hiếu động, thích khám phá những điều xung quanh. Đặc biệt tôi thích những trò mới lạ, có chút mạo hiểm. Cũng bởi lí do ấy mà tôi đã từng khiến bố mẹ buồn rất nhiều.

Nhà tôi ở vùng ven sông, khúc sông chảy qua quê tôi thật đẹp, thật êm đềm. Cứ chiều chiều, lũ trẻ con chúng tôi thường hò nhau ra tắm ở những vùng nước nông. Đó quả là một thiên đường thực sự. Bình thường sông êm đềm là vậy nhưng mùa lũ lại dữ dội và nguy hiểm không kém. Bố mẹ tôi luôn luôn nhắc nhở về trò tắm sông này vì khi lũ đến có thể sẽ tránh không kịp dẫn đến đuối nước.

Ngày hôm ấy, tôi đã làm trái lời bố mẹ, tôi không ngần ngại nghe theo lời rủ rê của mấy cậu bạn mà hí hửng ra bờ sông chơi. Chúng tôi đến bên sông thấy nước lũ dâng cao nên chỉ dám đứng bên bờ té nước vào nhau. Chơi xong ở ven sông cả bọn lại rủ nhau sang nhà một cu cậu ở xóm bên để chơi đá bóng. Vì quá mải chơi nên đến khi trời tối chúng tôi mới trở về nhà.

Khi vừa bước đến trước cửa nhà tôi thấy mẹ đang ngồi khóc, xung quanh còn mấy bác hàng xóm đang ngồi an ủi mẹ tôi. Tôi đi rón rén vào giữa nhà và chào tất cả mọi người. Nghe giọng nói của tôi, mẹ ngẩng khuôn mặt bần thần, giàn giụa nước mắt lên. Đôi mắt mẹ lúc đó đỏ ngầu. Mẹ chạy đến ôm chặt lấy tôi, đến mức tôi cảm thấy khó thở trong lồng ngực. Lúc đó tôi mới ý thức được điều tôi vừa gây ra. Nghe các bác kể rằng mẹ nghĩ chúng tôi đi chơi sống bị lũ cuốn từ chiều nên đã đi tìm suốt cả buổi. Mẹ tôi dường như đã bị suy sụp. Được một hồi mẹ mới bình tĩnh hỏi tôi mọi chuyện. Lúc ấy, tay mẹ vẫn ghì chặt đôi tay của tôi mãi không buông. Lúc sau, bố tôi trở về. Bộ dạng trông cũng rất thất thần, quần áo lấm lem toàn bùn đất. Nhìn thấy em đứng giữa nhà, bố không nói một lời, chỉ lẳng lặng ra ngồi trên ghế. Khuôn mặt bố ướt đẫm mồ hôi, rồi nhìn chằm chằm vào một chỗ vô định. Tôi biết bố vừa mừng nhưng cũng vừa thất vọng. Có lẽ bố cần hải bình tĩnh lại. Tôi đã khiến cho bố mẹ và mọi người lo lắng rất nhiều.

Sau khi mọi người ra về, tôi đã ngồi đối diện với bố mẹ nói chuyện nghiêm túc về lỗi lầm của mình. Lúc ấy bố mới từ phía bàn tiến lại ôm lấy tôi. Vì tôi không nghe lời, vì tôi ham chơi mà khiến bố mẹ buồn nhiều đến vậy.

Tôi không thể nào quên được khuôn mặt giàn giụa nước mắt của mẹ, đôi mắt mệt mỏi của bố vào ngày hôm đó. Tôi cũng nhận thấy bố mẹ cần có mình biết bao. Sau sự việc ấy, tôi tự nhủ sẽ không bao giờ khiến bố mẹ phải phiền lòng vì mình.

Xem thêm các bài Văn mẫu cảm nghĩ, kể chuyện, tả cảnh, tả người, miêu tả lớp 6 hay khác:

  • Tả hình ảnh cây đào vào dịp Tết đến xuân về
  • Tả hình ảnh chú bé Lượm trong bài thơ Lượm
  • Tả cây phượng vĩ và tiếng ve kêu vào mùa hè
  • Tả một trận bóng đá
  • Kể về một kỉ niệm đáng nhớ của em

Mục lục Văn mẫu | Văn hay lớp 6 theo từng phần:

  • Mục lục Văn biểu cảm, kể chuyện tóm tắt, kể chuyện diễn cảm
  • Mục lục Văn kể chuyện đời thường
  • Mục lục Văn kể chuyện tưởng tượng
  • Mục lục Văn miêu tả
  • Hãy tả cha hoặc mẹ lúc em mắc lỗi
    Gói luyện thi online hơn 1 triệu câu hỏi đầy đủ các lớp, các môn, có đáp án chi tiết. Chỉ từ 200k!

Săn SALE shopee tháng 12:

  • Đồ dùng học tập giá rẻ
  • Sữa dưỡng thể Vaseline chỉ hơn 40k/chai
  • Tsubaki 199k/3 chai
  • L'Oreal mua 1 tặng 3

ĐỀ THI, GIÁO ÁN, KHÓA HỌC DÀNH CHO GIÁO VIÊN VÀ PHỤ HUYNH LỚP 6

Bộ giáo án, bài giảng powerpoint, đề thi dành cho giáo viên và khóa học dành cho phụ huynh tại https://tailieugiaovien.com.vn/ . Hỗ trợ zalo VietJack Official

Tổng đài hỗ trợ đăng ký : 084 283 45 85

Đã có app VietJack trên điện thoại, giải bài tập SGK, SBT Soạn văn, Văn mẫu, Thi online, Bài giảng....miễn phí. Tải ngay ứng dụng trên Android và iOS.

Hãy tả cha hoặc mẹ lúc em mắc lỗi

Hãy tả cha hoặc mẹ lúc em mắc lỗi

Theo dõi chúng tôi miễn phí trên mạng xã hội facebook và youtube:

Loạt bài Những bài văn hay lớp 6 | văn mẫu lớp 6 của chúng tôi được biên soạn một phần dựa trên cuốn sách: Văn mẫu lớp 6 và Những bài văn hay đạt điểm cao lớp 6.

Nếu thấy hay, hãy động viên và chia sẻ nhé! Các bình luận không phù hợp với nội quy bình luận trang web sẽ bị cấm bình luận vĩnh viễn.