Tứ đổ tường được hiểu theo nghĩa đen đó là bốn vách tường kín đáo và không có lỗi thoát. Cả câu mang ý nghĩa là nếu như bạn phạm phải 1 trong 4 thú vui trong trần gian, thì gia đình và nhà cửa của bạn sẽ tan hoang. Các cụ ngày xưa nói chuyện phiếm với nhau thường bàn luận về cái gọi là “tứ khoái”. Rằng “Trên đời có bốn cái vui, cứ bốn cái ấy lui cui làm hoài”. Thực tế tứ đổ tường và tứ khoái của đàn ông là khác nhau. Tứ khoái của đàn ông bao gồm: Ăn, ngủ, làm tình và đại tiểu tiện. Cái gọi là “tứ khoái” ấy là đúc kết từ kinh nghiệm dân gian. Suy cho cùng, những điều đó là hoàn toàn đúng. Nếu 4 hoạt động ấy thông suốt thì đó là biểu hiện của một cơ thể khỏe mạnh về mọi mặt. Vậy nên chính xác thì chỉ có "tứ đổ tường" mới làm phá hoại cuộc sống, gia đình thôi. Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để xem link
Shunga của Nhật luôn có xu hướng phô bày các cơ quan sinh dục to, khỏe. Đây là bằng chứng cho thấy họa sĩ Nhật chịu nhiều ảnh hưởng phong cách phóng đại của Chu Phòng (khoảng 740-800), một danh gia xuân họa thời nhà Đường. Người ta cho rằng shunga xuất hiện trên đất Phù Tang từ cuối thời shogun Muromachi (tướng quân Thất Đinh, 1336-1573), do cảm hứng từ các tranh tính dục (xuân cung đồ) của Trung Quốc. Tại Nhật Bản, shunga có từ thời kỳ Heian. Tại thời điểm này, đó là lĩnh vực dành riêng cho tầng lớp cận thần. Shunga tiếp tục thịnh hành suốt thời đại Edo (Giang Hộ, 1603-1867) mãi tới thời Meiji (Minh Trị, 1868-1912) mới chịu nhường bước cho nhiếp ảnh gợi dục (xuân ảnh, erotic photographs). Phong trào ukiyo-e về tổng thể tìm cách để thể hiện một lý tưởng hóa cuộc sống đô thị hiện đại và hấp dẫn đối với tầng lớp chōnin mới. Theo thẩm mỹ của cuộc sống hàng ngày, shunga thời kỳ Edo đã biến tấu rộng rãi trong miêu tả của tình dục. Là một tập hợp con của ukiyo-e, nó đã được tất cả các tầng lớn xã hội ưa thích trong thời kỳ Edo, dù không được sự ủng hộ Mạc phủ. Hầu như tất cả các nghệ sĩ ukiyo-e làm shunga tại một số thời điểm trong sự nghiệp của họ, nó đã không làm giảm uy tín nghệ sĩ của họ. Phân loại của shunga như là một loại khiêu dâm thời Trung Cổ có thể là gây hiểu nhầm về mặt này. Shunga miêu tả rất sinh động và tỉ mỉ những tập quán tính dục của người Nhật, bao gồm đủ thể loại như: dị tính luyến ái, nam quan hệ tình dục với nam, nữ quan hệ tình dục với nữ, lạm dụng tình dục trẻ em, quan hệ tính dục trong lúc đang mặc đồng phục (buru sera). Từ 1770 đến 1850, có nhiều kiệt tác xuân họa đã được vẽ rồi in của ba nhà danh họa lừng danh Kiyonaga, Hokusai hay Utamaro như bức Bài thơ chăn gối của Utamaro, Giấc mơ ngư phủ của Hokusai, Tranh giấu trong tay áo của Kiyonaga đều thể hiện tính đa dạng của loại tranh này…Nhưng kỳ bí và khiêu dâm hơn hết là họa phẩm Giấc mơ của vợ ngư phủ do HOKUSAI (1760-1849) vẽ, khắc, in màu trên mộc bản Trong “Tứ Khoái” thì có lẽ cái khoái thứ 3, làm tình này, là chịu nhiều thiệt thòi nhất. Nó đem lại khoái cảm, thăng hoa cho con người cả về mặt cảm xúc lẫn xác thịt: Dao đâm vào thịt thì đau, Thịt đâm vào thịt, nhớ nhau suốt đời (Ca dao) Không chỉ vậy, tình dục hòa hợp còn là chất xúc tác cho tình cảm thêm khăng khít, thắm thiết; là dầu đổ vào lửa tình thêm nồng cháy. Nhiều cặp vợ chồng ban ngày hục hặc, cãi nhau chí chóe như chó với mèo; về đêm làm một trận thỏa mãn là lại gọi nhau “chồng yêu”, “vợ yêu” đầy tình cảm ngay. Nên ông bà ta nói cấm có sai: “Vợ chồng cãi nhau đầu giường, làm lành cuối giường”. Ấy vậy mà người ta thường tránh nói về tình dục, vì sợ bị xem là không đứng đắn hay có lòng tà dâm. Các tác phẩm văn chương có yếu tố sex thì thường được đánh giá là xôi thịt, phồn thực, khiêu dâm. Tất nhiên, vẫn có những tác phẩm đồi trụy thật sự. Nhưng không nên đánh đồng tất cả. Có ai cho rằng thơ của “thi quỷ” Hồ Xuân Hương là đồi trụy không? Mùa hè hây hẩy gió nồm đông, Thiếu nữ nằm chơi quá giấc nồng. Lược trúc chải cài trên mái tóc, Yếm đào trễ xuống dưới nương long. Đôi gò Bồng đảo sương còn ngậm, Một lạch Đào nguyên nước chửa thông. Quân tử dùng dằng đi chẳng dứt, Đi thì cũng dở, ở không xong (Thiếu nữ ngủ ngày) Chàng với thiếp đêm khuya trằn trọc, Đốt đèn lên đánh cuộc cờ người. Hẹn rằng đấu trí mà chơi, Cấm ngoại thuỷ không ai được biết. Nào tướng sĩ dàn ra cho hết, Để đôi ta quyết liệt một phen. Quân thiếp trắng, quân chàng đen, Hai quân ấy chơi nhau đà đã lửa. Thọat mới vào chàng liền nhảy ngựa, Thiếp vội vàng vén phứa tịnh lên. Hai xe hà, chàng gác hai bên, Thiếp thấy bí, thiếp liền ghểnh sĩ. Chàng lừa thiếp đương khi bất ý, Đem tốt đầu dú dí vô cung, Thiếp đang mắc nước xe lồng, Nước pháo đã nổ đùng ra chiếu. Chàng bảo chịu, thiếp rằng chẳng chịu Thua thì thua quyết níu lấy con. Khi vui nước nước non non, Khi buồn lại giở bàn son quân ngà. (Đánh cờ người) Ối giời, “Đánh cờ người” chẳng phải là một bài thơ tả không thể nào chân thật hơn về một cuộc mây mưa mãnh liệt của “chàng” và “thiếp” hay sao? Nhưng cũng không ai phủ nhận đây là bài thơ tả về một trận đánh cờ đích thực của hai kỳ phùng địch thủ, tuy rằng có hơi kỳ lạ là lại lôi nhau đi đánh cờ vào “đêm khuya trằn trọc”. Thơ của thi sĩ Hồ Xuân Hương nói về tam khoái của con người một cách tục tục mà lại thanh thanh: đem một trò chơi trí tuệ rất tao nhã làm ẩn dụ cho cái chuyện giao hợp vốn được cho là dung tục của con người. Vì vậy, không phải cứ viết về sex thì quy cho là đồi trụy, khiêu dâm, mà còn phải đặt nó vào bối cảnh chung của toàn truyện và dụng ý của tác giả. Không chỉ trong tác phẩm văn chương mà ngoài đời cũng vậy. Tôi nghĩ cũng đến lúc người ta cũng nên cởi mở và nghiêm túc hơn khi nói về sex, để “vẽ đường cho hươu chạy đúng”. Vì khác với xã hội xưa, giới trẻ bây giờ cũng đã có cái nhìn thoáng hơn về tình dục. Phụ nữ không còn ám ảnh chuyện trinh tiết và đàn ông thì không còn khắt khe hay đánh giá nhân phẩm phụ nữ chỉ qua cái màng thịt mỏng ấy. (Ông nào mà còn khắt khe thì sẽ bị hội Eva ném đá là nhỏ nhen, cổ hủ, ích kỷ ngay. Và tôi cũng vậy he he) Nhưng chính vì giới trẻ đã có cái nhìn thoáng hơn nhưng lại không được hướng dẫn một cách đúng đắn (bởi gia đình, trường học, xã hội) nên cũng đã xảy ra không ít hệ lụy. Một trong số đó là nạn phá thai ở Việt Nam được tổ chức Y tế (WHO) đưa vào danh sách một trong 5 nước có tỷ lệ cao nhất thế giới nói chung và là nước đứng đầu châu Á nói riêng. Vì vậy, việc giáo dục giới tính và văn hóa tình dục là một việc hết sức cần thiết trong xã hội hiện nay. Các bạn trẻ cũng không nên thụ động mà cần chủ động tìm hiểu kỹ càng trước khi quyết định tiến tới một bước xa hơn trong tình cảm. Hãy yêu văn minh và làm tình có văn hóa. Hãy yêu nghiêm túc và làm tình có trách nhiệm. Vậy thôi. Tứ khoái: Bài tiết Trước khi đọc tiếp thì xin lưu ý, phần này chống chỉ định cho người đang ăn, bà mẹ có thai hoặc đang cho con bú. Có người nói, toilet là phát minh vĩ đại nhất của loài người. Ngẫm lại thì quả không sai. Lúc tôi còn nhỏ, đó là cái thời mà chưa du nhập kiểu toilet phương Tây như hiện nay. Hoặc nếu có thì chỉ ở những hộ gia đình trên thành phố. Còn nhà vệ sinh nơi quê nghèo thì thường là những chuồng xí hay cầu tõm, hoặc nếu nhà gần cánh đồng thì, ôi trời cao lồng lộng, đồng không mông quạnh, không gian thoáng mát, ta vô tư *a rồi lại vô tư ngửi sh*t của mình. Nhà tôi thì đối diện một con sông. Hễ nhà bị cúp nước, mỗi lần muốn đi tiểu hay đại tiện, tôi phải chạy ra cái cầu tõm ở giữa sông. Đại để là toàn bộ sản phẩm của tôi sẽ trực tiếp rơi tõm xuống sông, không phải mất công xối nước. Nơi tôi ở cũng gần biển nên mỗi cuối tuần, ba tôi thường đưa tôi và em trai đi tắm biển. Có lần đang tắm, tôi thấy thứ gì đó đang trôi dạt vào theo con sóng, cách tôi một khoảng không xa. Nhìn kỹ thì hóa ra là một cục sh*t khá to. Tôi khá xúc động và nghĩ, lẽ nào đây là một trong những “quả” mà tôi đã gieo trước đó? Nhân quả là có thật, chỉ là nó đến sớm hay muộn thôi các bác ạ. Nhưng mà quả này thì tôi có thể từ chối không nhận. Nghĩ vậy, tôi lập tức vào bờ và từ đó không bao giờ đến vùng biển này tắm nữa. Những cái chuồng xí, cầu tõm hay nơi để xả nỗi buồn mang tên “cánh đồng” quá sức tổn hại đến môi trường, ảnh hưởng trực tiếp đến sức khỏe con người. Mỗi năm có gần 1,5 triệu trẻ em chết vì tiêu chảy – một cái chết vô lý nếu có nhà vệ sinh đúng cách và được cung cấp nước sạch. Nên khi nghe người ta bảo “Phát minh ra WC là một cuộc cách mạng. Không phát minh nào cứu được nhiều mạng sống hơn và cải thiện sức khỏe con người như thế”, tôi phải vỗ đùi đen đét để bày tỏ một sự đồng tình mãnh liệt. Quay trở lại về ý nghĩa “tứ khoái” của cái sự bài tiết. Khi đang buồn *a mà được đi giải quyết thì còn gì hạnh phúc hơn, khoan khoái hơn. Ngược lại, đang buồn mà phải nhịn thì còn nỗi đau nào thống khổ hơn? Đau khổ chi bằng mất tự do Đến buồn đi ỉa cũng không cho Cửa tù khi mở, không đau bụng Đau bụng thì không mở cửa tù!? (Nhật ký trong tù – Hồ Chí Minh) Và có một đất nước đã áp dụng công nghệ để biến nhu cầu này trở nên thống khoái một cách thật sự. Đó là Nhật Bản với cái toilet “made in Japan” siêu hiện đại, siêu thông minh. Nó tự động từ A đến Z, làm mọi việc cho con người từ việc phun rửa, xối nước làm khô, sưởi ấm khi trời lạnh. Có cả loại tự động đóng mở nắp toilet khi có người vào. Đặc biệt, cái tôi thích nhất là nó có tính năng phát nhạc hoặc phát tiếng nước chảy để người bên ngoài không nghe thấy được cái âm thanh thiếu tế nhị khi mình đang hành sự. Người Nhật ở mấy khoản này thì rất là tinh tế. Kết Tranh ký họa của Sinh viên Trường Mỹ Thuật Gia Định, xuất bản năm 1935. Nguồn ảnh: Manhhai Photostream Chung quy thì “Tứ Khoái” chỉ là bốn nhu cầu cơ bản cần có trong cuộc đời một con người. Tùy vào mỗi người mà sẽ xuất hiện nhiều cái khoái khác nhau. Có người khoái lấy ráy tai, người thì khoái tắm, người thích được vỗ mông đen đét khi làm tình. Tôi thì, một trong những cái mà tôi khoái chính là “những khi được đọc một đoạn văn như đoạn này, mà lại hiểu được tất cả cái hay, thì dẫu ăn một món ăn ngon đến đâu cũng không thích bằng. Sướng lắm!” (Đời Thừa – Nam Cao). Nhưng khoái nào rồi cũng sẽ thay đổi theo độ tuổi, trải nghiệm, môi trường, chỉ có “Tứ Khoái” là mãi trường tồn với con người. Xin được phép kết thúc bài viết dài này bằng bài thơ “Tứ khoái” của nhà thơ Bùi Chí Vinh: Ăn, ăn cho đã lúc thèm Ngủ, ngủ cho sướng những đêm thức ròng Yêu, cho đã lúc nằm không Thải ra cho đã những lần bón, kiêngVài lời nhắn lão Tề Thiên Tội chi không liệng vòng kiền Kim Cô? Tứ Đổ Tường Là Gì? 4 Đam Mê Cần Phải Tránh Bạn đã bao giờ nghe thấy cụm từ “tứ đổ tường” chưa? nói đến “tứ đổ tường” là nói đến 4 cái thú đam mê gây ra nhiều hệ lụy cho xã hội: Đam mê cờ bạc Đam mê rượu chè Đam mê trai gái Đam mê hút xáchGiải Nghĩa Tứ Đổ Tường Bạn đang tìm kiếm ý nghĩa cho cụm từ này, ở phần này mình sẽ giải nghĩa chi tiết các thành phần của một tứ đổ tường và tại sao bạn nên tránh nó. Tứ đổ tường là gì? Đây là từ ghép của 3 tiếng Hán. Trong đó: – Tứ: là bốn, là tư. – Đổ: vách, vách ngăn. – Tường: bức tường xây bằng gạch. Tứ đổ tường được giải thích là bốn bức tường vây kín, người nào mắc vào trong đó thì không có lối ra, chịu chết trong đó, sống uổng phí một kiếp người. Giải nghĩa sâu hơn cho 4 bức tường này bao gồm: – Tửu (tham mê rượu chè): Đam mê Tửu – Tứ đổ tường Từ sưa tới nay thì đam mê rượu chè, say sưa đã là thú vui của hầu hết nam nhi. Về chủ đề này thì đã có rất nhiều câu nói về “nam vô tửu như cờ vô phong”, “rượu nhập tâm như cọp vào rừng”, … thú vui này thời nay vẫn còn. Nếu ở chừng mực vui vẻ thì cũng không sao, không ảnh hưởng tới ai. Tuy nhiên, thường thì đam mê Tửu này sẽ khiến con người ta rượu chè suốt ngày, ngày này qua ngày khác ảnh hưởng rất lớn tới gia đình và nếu không cẩn thận có thể gây ảnh hưởng tới xã hội như mấy vụ rượu say lái xe gây tại nạn ở Hà Nội gần đây. – Sắc (tham mê sắc đẹp của phụ nữ): Đam mê sắc – Tứ đổ tường Từ sưa các cụ đã có câu “sắc đẹp phụ nữ không có sóng mà sao lại dễ nhấn chìm người” hay “anh hùng khó qua được ải mỹ nhân”, từ bậc anh hùng thời sưa đến nay cũng khó lòng tránh được bức tường Sắc này. Đam mê sắc đẹp phụ nữ, thú vui xác thịt, chơi bời lêu lổng làm tinh thần mê muội bỏ bê gia đình. Một khi đã đam mê Sắc rất dễ mắc phải các bức tường khác như Tài, Khí từ đó hủy hoại cuộc đời một cách nhanh chóng. – Tài (tham mê cờ bạc): Đam mê cờ bạc – Tứ đổ tường Ám chỉ những người ham mê đỏ đen làm giàu bằng con đường đỏ đen, cờ bạc. Thường thì chỉ phần lớn những người nghèo mới tin vào đỏ đen mới tham ra vào các trò cờ bạc, lô đề để mong sao kiếm được tiền nhanh mà không bỏ ra công sức lao động nào. Trò đời là thế đã nhỡ mắc chân vào bức tường Tài là sẽ gây nghiện, nếu bản lĩnh không có thì sẽ bị chìm đắm sâu vào đó khiến tan cửa nát nhà, nợ nần chồng chất. Sưa các cụ có câu: “cờ bạc là bác thằng bần”, chúng ta cần tỉnh táo mà tránh. – Khí (tham mê hút thuốc phiện, hút chích): Đam mê nghiện ngập – Tứ đổ tường Bức vách này một khi đã mắc phải thì gần như là không thể thoát ra được. Chỉ có những người thực sự thức tỉnh và được giáo dưỡng trong môi trường hoàn toàn cách ly mới có thể cai nghiện được. Còn thực tế thì tỷ lệ những người đã nghiện mà cai được nghiện rất khó. Khi mắc nghiện ngập thì cơ thể héo mòn, bệnh hoạn, dần dần mất hết nhân phẩm, trộm cắp, cướp giật để có thể có tiền mua thuốc. Dần dần dẫn đến con đường tù tội, héo mòn. Tuyệt đối không được thử cũng như mắc phải bức tường Khí này. Việc cần làm để tránh mắc phải “tứ đổ tường”: Đối với Tửu, bạn vẫn cần phải vui vẻ để kết giao, giao tiếp làm ăn với bạn bè đối tác. Tuy nhiên cần biết điểm dừng, không vui quá chớn. Tiểu lượng của mình thì mình biết đừng có cố. Khi rượu say tốt nhất là đi Taxi, Grap về tránh bị cảm hại sức khỏe và có thể gây tai nạn cho người khác. Đối với Sắc thì cần phải xác định những điều cấm kỵ không được mắc phải ví như “con thầy vợ bạn, gái công ty”… đàn ông phải có bản lĩnh rõ ràng, phụ nữ càng đẹp thì càng nguy hiểm cần phải tránh xa Đối với Tài thì con đường cờ bạc chưa thấy ai giàu lên được một cách thuận lợi cả. Kể cả có người trúng số đi chăng nữa cũng sau một thời gian không quản lý được tiền cũng hết thôi, để lại khoản nợ to lớn. Cách tốt nhất là biết trân trọng đồng tiền mình kiếm được bằng mồ hôi, sức lao động. Muốn giàu lên thì chăm chỉ làm việc, tư duy nhiều hơn và kiếm được nhiều nguồn thu nhập hơn trong một khoảng thời gian.
|