Thập đại âm soái là ai

Hứa Tiên Chí

Bằng không chịu thiên nhiên khắc chế, nhưng bằng vào nhật linh chi lực công minh còn không đủ để xâm phạm tới hắn. Nhưng nếu đem cổ lực lượng này chuyển thành công kích thì cũng không nhất định.Hứa Tiên lại cũng không có triển khai công kích:- Trung Ương Quỷ Đế, ngươi nếu đã biết danh hào của ta, nên biết ta là Đông Nhạc Đế Quân chuyển thế, thống ngự tất cả quỷ loại thế gian, ngươi không cúi đầu xưng thần, dám cùng ta đối địch?- Ngươi là Đế Quân chuyển thế, nhưng ngươi lại không phải Đế Quân, ngay cả tên của ta cũng không biết, lại dám mệnh lệnh với ta.Hứa Tiên thản nhiên nói:- Phải không? Chu Khất!Theo những lời này nói ra khỏi miệng, trong thiên địa quang mang trong sát na biến mất, còn lại chỉ có một đôi con ngươi u ám kia. xem tại TruyenFull.vnTrung Ương Quỷ Đế quá sợ hãi:- Ngươi sao lại biết tên của ta? Ngươi...ngươi là?Từ hắn được phong làm Trung Ương Quỷ Đế, người xung quanh đều lấy Quỷ Đế để xưng hô, nhưng chỉ có người nọ vẫn dùng tên này để xưng. Sau khi người nọ rời đi, cái tên này đã triệt để mai một trong bụi bặm, ngay cả chính hắn cũng đã nhanh chóng quên đi. Hôm nay chợt nghe hô gọi, các loại ký ức lại nổi lên trong lòng.Cố nhiên âm điệu khác nhau, tướng mạo khác nhau, thế nhưng do trên người Hứa Tiên tản mát ra khí tức, rõ ràng chính là người nọ mà hắn quen thuộc nhất.- Quân Thượng?Thân hình Trung Ương Quỷ Đế lập tức thu nhỏ lại một vòng.- Chu Khất, lúc đầu ta ngươi ngươi thống suất trung ương quỷ chúng, đã từng nói qua cái gì? Ngươi đã quên rồi sao?- Không có khả năng, vừa vào luân hồi, trước kia đều quên mất. Hứa Tiên, ngươi dám giả dạng Đế Quân lừa dối, đùa cợt ta, hôm nay nhất định cùng ngươi không chết không ngớt!Trung Ương Quỷ Đế bỗng nhiên nổi giận, thân hình trở nên càng phát ra khổng lồ, mạnh mẽ vung tay lên, muốn để trăm vạn quỷ chúng giết qua.Hứa Tiên mở miệng nói:- Khanh ở trung ương, thống ngự vạn quỷ, trách nhiệm, quyền lực trọng đại. Thái độ làm người của khanh cương trực công chính, ta thực yên tâm. Thế thì nhân tâm dễ dàng thay đổi thân thể linh quỷ, càng khó thủ vững bản tâm, chi bằng một ngày kia ta tỉnh lại là được. Bằng không nhất thời vo ý, sẽ thành tội nghiệp, một ngày không giết, ngược lại là lưu độc, cẩn thận, cẩn thận.Trung Ương Quỷ Đế lẳng lặng nghe, đợi cho Hứa Tiên nói xong, không khỏi khom người đáp:- Vi thần ghi nhớ.Thân hình đã thu nhỏ lại đến không bằng phân nửa mới vừa rồi.Trung Ương Quỷ Đế nói:- Ngươi thực sự là Đế Quân Tam Mao thực vì Đế Quân khôi phục ký ức.Năm đó Đế Quân sắc phong ngũ phương Quỷ Đế, hắn tại Thái Sơn nghe được một phen lời nói này, khắp nơi chỉ có hắn cùng với Đế Quân hai người, mà hắn lại chưa bao giờ đối với người bên ngoài nhắc tới việc này.Cũng không trách hắn không đoán ra được, người bình thường sau khi chuyển thế, sẽ là tìm hiểu kiếp trước, khôi phục toàn bộ ký ức. Hoặc là sẽ thẳng thắn đem chuyện cũ trước kia vứt bỏ không để ý. Ai có thể nghĩ đến Hứa Tiên có thể dùng công đức ngưng tụ ra nhân cách phụ, phảng phất như thật sự có một Đông Nhạc Đại Đế dựng thân ở chỗ này.Nhưng đây cũng không tính là lừa dối, phụ nhân cách vốn là nơi phát ra ký ức của Đông Nhạc Đại Đế. Điều Hứa Tiên làm bất quá là đã sớm thừa thu phần ký ức này dễ dàng mà thôi. Hơn nữa Hứa Tiên nếu là giả lấy thời gian, có thể dung hợp toàn bộ ký ức của Đông Nhạc Đại Đế, bản thân hắn tồn tại đã bao hàm Đông Nhạc Đại Đế tồn tại.Hứa Tiên nói:- Ngươi nếu đã nhớ kỹ Hư Đỗ Quỷ Vương kia ăn trộm Kim Đan không được, lại muốn sát hại tính mệnh của người, ngươi không cúi đầu suy nghĩ tự xem xét lại, mà còn đem binh trả thù, lại là có ý gì?Trung Ương Quỷ Đế mặt đỏ tới mang tai, trong chớp mắt đã khôi phục kích cỡ thường nhân, phi thân đi tới trước người Hứa Tiên:- Vi thần có tội, cô phụ Đế Quân giao phó. Bất quá sau khi Đế Quân luân hồi, Địa phủ vì Phật môn sở hữu, ta không muốn quy thuận, chỉ đành cô huyền ôm độc sơn, Đế Quân nếu nhớ lại trước kia, sao không triệu tập bộ hạ cũ, thu hồi Địa phủ, ai, nhớ lại tình cảnh ngày đó xe tuần du thiên hạ. Các khanh tướng mời lên Thái Sơn phảng phất chỉ mới như ngày hôm qua.Chu Khất cũng không sợ hãi lực lượng của Hứa Tiên, trên thực tế bản thân hắn cũng có rất nhiều chiêu số pháp bảo chưa từng sử xuất, thực sự tranh đấu, chính là Hứa Tiên cũng sẽ không dễ chịu. Đối với hắn mà nói, chỉ cần có thể chứng minh người trước mặt là Đông Nhạc Đại Đế, dù cho chỉ là phàm nhân không có bất kỳ pháp lực gì, hắn cũng sẽ cung kính.Hứa Tiên trong lòng cảm thán, Đông Nhạc Đại Đế, vị đại thần này thất đúng là tràn đầy giá trị thống ngự lực, lại thêm thủ hạ thực lực siêu quần, nếu là Phật môn không ra tay, bằng vào Chu Khất một trong ngũ phương một trong này cũng đủ để quét ngang Địa phủ hiện tại. Càng đừng nói còn có tứ phương Quỷ Đế khác, thậm chí Đông Nhạc Thập Thái Bảo rõ ràng càng thêm hiển hách hơn. Thái Bảo vốn làm quan danh, một trong cổ đại tam công, làm quan giúp đỡ quốc quân, là mười vị Âm Soái thủ hạ của Đông Nhạc Đại Đế.Hiện tại Địa phủ cũng có thập đại Âm Soái, phân biệt là Quỷ vương, Nhật Du, Dạ Du, Vô Thường, Ngưu Đầu, Mã Diện, Báo Vĩ, Điểu Chủy, Ngư Tai, Hoàng Phong phảng phất như vì đối ứng với mười vị Âm Soái năm xưa. Thế nhưng đơn giản chỉ nghe tên liền biết hỗn tạp tới loại trình độ nào. Mà Đông Nhạc Thập Thái Bảo tùy tiện xuất ra một thí dụ như Mã nguyên soái, đó là Mã Vương gia ba con mắt, lại xưng là Hoa Quang Đại Đế.Hứa Tiên trầm ngâm nói:- Ta pháp lực chưa hoàn toàn khôi phục, việc này cần bàn bạc kỹ hơn.Nếu là bởi vì lực lượng hiện tại của hắn còn chưa đủ, càng bởi vì hắn cảm thấy loại rắc rối này có kỳ quái khác.Nhưng hắn lại thoáng minh bạch, những Đông Nhạc cựu bộ này vì sao một lòng khôi phục Địa phủ. Bọn họ muốn khôi phục cũng không phải là âm tào địa phủ giản dị hiện tại này, mà là năm xưa chúng tiên tập hợp, nhất thống Lục Hợp Minh phủ. Mặc dù là Thần Tiên danh lợi mờ nhạt, đối với tràng thắng carnhw như mộng ảo năm xưa cũng khó tránh khỏi nhớ mãi không quên.Hắn cũng thoáng lý giải được chỗ khó của Địa phủ, như là Trung Ương Quỷ Đế nắm giữ trăm vạn quỷ tướng như vậy đều quản không được, lại sao có tâm tư quản Cừu vương gì đó, tiểu đầu như Đại Nguyệt Vương. Nhưng nói chung vẫn là Phật môn thống ngự lực không đủ, mới khiến cho yêu ma quỷ quái trên đời hoành hành, lại có thể tụ tập tại địa phương như Cừu vương phủ Lan Nhược Tự làm hại một phương, không còn nghiêm minh như khi Đông Nhạc Đại Đế thống trị nữa.- Địa Ngục không trống rỗng, thề không thành Phật.Tín niệm như vậy đường nhiên là tốt, nhưng năng lực không đủ, tín niệm có mạnh cũng là uổng công.- Giời thì chỉ cần một đạo chiếu lệnh của Đế Quân!

Chu Khất Chu Khất Đông Nhạc Đại Đế phán đoán có vẻ rất là tin cậy, cuối cùng ưng thuận hứa hẹn như thế, liền dẫn trăm vạn quỷ bnh thối lui như gió thổi mây tan, bầu trời khôi phục lại sáng sủa,

Từ những ghi chép trong các tư liệu lịch sử có thể thấy được rằng, Diêm La Vương – chức quan nơi địa phủ này có thể không phải là “chế độ cả đời”, mà là do những người ngay thẳng có tài có đức đảm nhiệm luân phiên vậy!

Vào thời nhà Đường của Trung Quốc, có cách nói về Thập Điện Diêm Quân. Mười vị Diêm Quân này lần lượt là: Tần Quảng Vương, Sở Giang Vương, Tống Đế Vương, Ngũ Quan Vương, Diêm La Vương, Biện Thành Vương, Thái Sơn Vương, Đô Thị Vương, Chuyển Luân Vương, Bình Đẳng Vương. Những vị Diêm Quân này lần lượt chưởng quản mười điện lớn trong địa phủ.

Truyền thuyết kể rằng Thiên Đế sắc phong Diêm La Vương, Diêm La Vương chưởng quản địa ngục và vệ binh ngũ nhạc. Sau khi người ta chết, trải qua phán quyết của Diêm La Vương, người hành thiện thì được chuyển sinh lại vào cõi người; còn những kẻ thập ác bất xá (phạm vào mười đại tội không thể tha) thì bị đánh vào Vô Gián địa ngục, mãi mãi chịu khổ hình vĩnh viễn không được siêu thoát.

Thập đại âm soái là ai
Truyền thuyết kể rằng Thiên Đế sắc phong Diêm La Vương, Diêm La Vương chưởng quản địa ngục và vệ binh ngũ nhạc. (Ảnh minh họa: youtube.com)

Theo những ghi chép trong sách sử, Diêm La Vương gần như không có “chế độ cả đời”, cứ cách một đoạn thời gian thì sẽ xuất hiện người mới thay thế.

Khi sống thì là “Thượng Trụ quốc”, sau chết được phong Diêm La Vương

Mùa đông năm thứ 8 niên hiệu Khai Hoàng (năm 588), nhà Tùy, chiến tướng Hàn Cầm Hổ dẫn binh đi đầu công đánh nước Trần. Theo chính sử ghi lại, trước khi nước Trần diệt vong, ở vùng Giang Đông lưu truyền một bài ca dao: “Hoàng ban thanh thông mã, phát tự Thọ Dương tự. Lai thời đông khí mạt, khứ nhật xuân phong thủy.” Tạm dịch: Đốm vàng ngựa thanh thông, đến từ bờ nước Thọ Dương. Khi đến thì mùa đông gần hết, ngày về gió xuân bắt đầu thổi.

Lúc đầu, mọi người đều không hiểu được bài cao dao này rốt cuộc ẩn chứa hàm ý gì. Mãi đến khi Hàn Cầm Hổ dẫn quân vượt sông, mọi người nhìn thấy ông cưỡi một con thanh thông mã (con ngựa hoa đốm trắng đốm xanh), bởi tên gốc của ông là “Báo” (con báo), mọi người mới bất ngờ hiểu ra “Hoàng ban thanh thông mã” chính là chỉ Hàn Cầm Hổ.

Hàm Cầm Hổ vượt sông vào ngày đông, sau khi bắt sống Trần Hậu Chủ Trần Thúc Bảo, trở về đã là mùa xuân, chính là đối ứng với dự ngôn trong câu ca dao. Hàn Cầm Hổ bởi chiến công này, được phong là “Thượng Trụ quốc” đại tướng quân.

Hàn Cầm Hổ sau khi trở về kinh sư, một người phụ nữ hàng xóm bỗng nhìn thấy trước cổng nhà Hàn gia có rất nhiều quân hộ vệ đứng đó, người nào người nấy đều mạnh mẽ anh tuấn, giống như hộ vệ hoàng thất vậy.

Người phụ nữ này trước nay chưa từng thấy qua quang cảnh như vậy, trong lòng rất hoảng hốt, bước lên hỏi dò một hộ vệ, hộ vệ đó nói: “Tôi đến nghênh đón đại vương”. Vừa dứt lời, thì cả nhóm người biến mất không thấy đâu nữa.

Một ngày không lâu sau đó, có một bệnh nhân bệnh tình nguy kịch, hơi thở thoi thóp, đột nhiên hồi quang phản chiếu, nói: “Tôi muốn bái kiến đại vương!”. Người nhà họ Hàn nghe không hiểu, hỏi ông: “Gặp đại vương nào vậy?”. Đối phương đáp: “Gặp Diêm La Vương”.

Người nhà họ Hàn nghe thấy nổi cơn thịnh nộ, giận dữ muốn đánh người bệnh này. Hàn Cầm Hổ ngăn họ lại, nói: “Tôi có thể sống là Thượng Trụ quốc, chết làm Diêm La Vương, được thế đã mãn nguyện rồi!”. Mấy ngày sau, Hàn Cầm Hổ bệnh mất. Đại tướng nhà Tùy sau khi chết trở thành Diêm La Vương, cứ thế đã được truyền ra ở nhân gian.

Thập đại âm soái là ai
Đại tướng nhà Tùy sau khi chết trở thành Diêm La Vương, cứ thế đã được truyền ra ở nhân gian. (Ảnh minh họa: youtube.com)

Ngoài Hàn Cầm Hổ – viên đại tướng nhà Tùy này ra, dựa theo những ghi chép trong các sách cổ khác nhau, triều Tống ít nhất có ba người có quan liên quan với Diêm La Vương, lần lượt là: Bao Chửng, Khấu Chuẩn và Phạm Trọng Yêm.

Bao Lão triều Tống cương nghị chính trực

Liên quan đến chủ đề Diêm La Vương, trong truyền thuyết dân gian, người mà mọi người nghe nhiều nhất hẳn là Bao Chửng đời nhà Tống.

“Tống Sử” có viết rằng: “Mấu chốt chưa đến, có Diêm La Bao Lão”. “Diêm La Bao Lão” (ông Diêm La họ Bao) ở đây là chỉ Bao Chửng. Bởi ông là người cương trực, xử án công chính vô tư, giới quyền quý trong triều đều rất kiêng nể ông, vậy nên không dám làm chuyện xấu một cách trắng trợn chẳng kiêng nể gì.

Trong quyển tiểu thuyết cổ điển “Tam Hiệp Ngũ Nghĩa” có nói, Bao Chửng là Văn Khúc Tinh Quân hạ phàm. Bao Chửng có thể ban ngày phán xử ở nhân gian, ban đêm đến âm gian giải quyết sự vụ, là một người siêu thường có thể đi lại cả hai giới.

Học sĩ Long Đồ các, Diêm Quân cõi u minh

Danh thần triều Tống Phạm Trọng Yêm khi còn sống là cả một câu chuyện truyền kỳ, sau khi chết cũng lưu lại một câu chuyện truyền kỳ không kém.

Phạm Trọng Yêm thích nghiên cứu binh pháp, đã từng nhậm chức ở vùng biên giới Tây Bắc, phụ trách điều chỉnh thu xếp chiến lược và cải tiến thể chế quân sự. Vậy nên, chớ chỉ xem Phạm Trọng Yêm là một văn nhân, trong con mắt của người Tây Bắc, ông lại là một nhân vật khiến người ta kinh ngạc sửng sốt, mọi người đều nói “trên ngực lão Phạm có đến 10 vạn binh giáp!”. “Lão Phạm” là cách gọi của người Hạ đối với ông. Vùng biên giới Tây Bắc còn truyền một bài ca dao: “Trong quân có một Phạm, giặc Tây Bắc nghe thấy mà sợ thót cả tim gan”. Bởi Phạm Trọng Yêm là học sĩ Long Đồ các, người Khương Tây Bắc gọi ông là “Long Đồ lão tử”.

Phạm Trọng Yêm khi còn ở Tây Bắc, đã từng dùng vàng đúc một cái ống to như ống thân tre, đặc biệt dùng để đựng chiếu thư sắc mệnh của Hoàng đế. Về sau, cái ống đó bị một người già trộm mất, Phạm Trọng Yêm cũng không có truy cứu trách nhiệm của đối phương.

Tấm lòng độ lượng khảng khái của Phạm Trọng Yêm không phải chỉ một lần này.

Phạm gia có một nền đất, những người giỏi về xem tướng đất đều nói, đây là một miếng đất báu phong thủy, nếu dựng nhà trên miếng đất này, con cháu đời sau của Phạm gia sẽ làm quan to. Phạm Trọng Yêm nói: “Nếu thật sự là như vậy, tôi cũng không dám hưởng dụng một mình”. Ông liền quyên miếng đất này cho triều đình xây dựng trường học, chính là học phủ vùng Tô Châu sau này.

Thập đại âm soái là ai
Tấm lòng độ lượng khảng khái của Phạm Trọng Yêm không phải chỉ một lần này. (Ảnh minh họa: theepochtimes.com)

Trong quyển “Trung Ngô Kỷ Văn” có chép, Phạm Trọng Yêm vốn là thiên nhân hạ phàm, bởi ông làm quan thanh liêm chính trực, sau khi qua đời được đến U Minh địa phủ bổ nhiệm làm Diêm La Vương, nắm giữ đại quyền sinh sát.

Ái thiếp lâm chung tiết lộ thiên cơ, Khấu Chuẩn sau khi chết sẽ làm Diêm La

Ngoài ra, triều Tống còn có một vị đại thần là Khấu Chuẩn, là người chính trực tài giỏi, rất được lòng người trong thiên hạ. Theo quyển “Dũng Tràng Tiểu Phẩm” có ghi lại, ái thiếp của Khấu Chuẩn là Xuyến Đào trước lúc mất đã nói với ông rằng: “Ngày trước, thiếp mãi luôn không dám nói, sợ rằng tiết lộ thiên cơ. Hôm nay, thiếp đã sắp phải đi rồi, không phải ngần ngại gì nữa. Sau này, chàng sẽ làm Diêm La Vương”.

Sau khi Khấu Chuẩn qua đời, có tăng nhân ở Tào Châu nhìn thấy Khấu Chuẩn, hỏi ông đi đâu. Ông nói: “Tôi đến chỗ Diêm La Vương, tiếp tục xử lý chính sự”.

Từ những ghi chép trong các tư liệu lịch sử này có thể thấy được rằng, Diêm La Vương – chức quan nơi địa phủ này có thể không phải là “chế độ cả đời”, mà là do những người ngay thẳng có tài có đức đảm nhiệm luân phiên vậy!

Theo Đại Kỷ Nguyên tiếng Trung

Tác giả: Hồng Hy

Phi Long biên dịch

Có thể bạn quan tâm:

  • Ở địa ngục, Diêm Vương có một chiếc gương soi nghiệp kỳ lạ để xét xử linh hồn
  • Trung Quốc phổ biến ‘địa ngục’ lao động cưỡng bức, giúp hàng hóa ‘Made in China’ đánh bại mọi đối thủ

Từ Khóa:Nhân quả luân hồi tâm linh